Lưỡi đao sắc bén mãnh liệt xé rách mảnh áo, xẹt qua làn da màu đồng cổ rắn chắc, dòng máu đỏ tươi lập tức tuôn trào . Minh Viễn ngã ngồi ở trên mặt đất đôi lông mài khẽ nhíu đưa tay lên ôm chặt lấy bên hông của mình......
Đau , rát và lạnh! Khiến thân thể hắn rung lên bần bật.
" Còn không mau cấp cứu ? Muốn cậu ta chết sao? " Hạ Thiên bất chợt nhếch môi nói.
" Gì chứ? " Phi ngẩn người, cảm thấy khó hiểu.
" Bên trên lưỡi đao có độc dược! "
" Xằng ngôn! Đao này do người của quân đội sản xuất làm sao có thể có độc dược? " Phi trợn mắt cải bướng, không hề để lời nói của Hạ Thiên vào mắt.
" Tùy cậu. Sao mười phút, cậu ta mà không được chữa trị kịp thời thì...! " Hạ Thiên nuốt lại vế sau trở vào bụng.
Phi nhíu mày, đưa ánh mắt đến vị trí của Minh Viễn đang ngồi.
Tất cả cũng dời tầm mắt đến.
Nơi đó, Minh Viễn sắc mặt tái nhợt đôi môi khô khan trắng đen thiếu sức sống mồ hôi theo thân thể rung lên mà nhỏ giọt xuống. Bình thường thì vết thương kia tương đối nhẹ, trong quân đội không phải không có bị qua. Chỉ cần băng bó nghĩ ngơi tốt một ngày liền khỏi rồi nhưng sau Minh Viễn hình như có cái gì bất thường thì phải .
Không lẽ, tên nhóc này nói đúng? Cậu ta bị trúng độc?
Không thể được....!
" Minh Viễn, cậu sao vậy? "
Phi cấp tốc chạy qua quỳ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-trong-sinh-vi-vua-tro-lai/2773330/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.