Hạ Thiên ho khan hai cái nhìn ra cửa nói :" Tốt nhất giữ đúng lời hứa của mình, dùng thời gian còn lại bù đắp cho bọn họ! "
Quách Kính Minh nhìn theo tầm mắt của Hạ Thiên......
" Tiểu.. tiểu Liên? "
Quách Kính Minh kinh hỉ , nhìn người phụ nữ đứng ở cửa tay dắt theo đứa bé khoảng chừng 7-8 tuổi. Quách Kính Minh kích động vội vàng chạy tới ôm chặt lấy hai người, ông ôm thật chặt giống như sợ buôn ra rồi thì vợ và con trai của mình sẽ biến mất vậy. Ông không dám tin đây là sự thật sợ đặt niềm tin quá nhiều sẽ chỉ nhận lại được sự thất vọng. (Tưởng mơ)
Nhưng mà..... bọn họ thật sự hiện hữu!!
" Là em.. là em thật rồi! Tiểu Liên, anh xin lỗi anh không nên như vậy! Anh có lỗi với em và con. " Quách Kính Minh xúc động lời nói cũng có vài phần rối loạn.
Nước mắt Phùng Tiểu Liên lăn dài trên má, tay bà từ từ đặc lên lưng ông nhẹ nhàng nói :" Không sao. Em cũng là người có lỗi, đáng lẽ.. em không nên rời bỏ anh! "
" Này, muốn hâm nóng tình cảm vợ chồng thì trở về nhà đi a...! " Hạ Thiên sờ mũi nói
Quách Kính Minh không vì Hạ Thiên giúp mình tìm về vợ con còn giúp ông chữa bệnh thì chắc chắn ông sẽ đạp Hạ Thiên một cước cho hả dạ.... Bao nhiêu cảm xúc mãnh liệt dâng trào chỉ vì câu nói của cậu ta tất cả, tất cả điều bay theo gió!
Đúng là phá đám mà, hừ!!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-trong-sinh-vi-vua-tro-lai/2773299/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.