Hạ Thiên trầm mặt.
Cố Dạ Bạch thân thể rung rẩy ôm bụng cố gắng đứng lên nhìn Hạ Thiên với ánh mắt cầu khẩn. Hắn tuy ngang bướng hóng hách nhưng ngược lại hắn rất thương yêu cha của hắn, hiện tại mọi chuyện đã đến nước này hắn không cần những thứ khác hắn chỉ cần Hạ Thiên tha cho cha hắn một mạng mà thôi.
Tay Hạ Thiên vô tình nhấn mạnh hơn một chút máu ở cổ ào ạt chảy ra ,tim của Cố Dạ Bạch nhảy lên như muốn rớt ra ngoài hắn hét :
" Không....! "
Ngay lúc tưởng chừng lưỡi dao sắc bén mạnh mẽ cắt đứt huyết hầu của Cố Duật Hành thì Hạ Thiên xoay tròn cây dao phóng mạnh xuống đất . Hạ Thiên buôn Cố Duật Hành ra nheo mắt lại nhìn ông ta nói :" Tôi không muốn dồn người khác vào đường cùng, nhưng cũng đừng nghĩ như vậy thì tôi sẽ tha cho ông! "
" Khực, t.ôi... xin lỗi , c.ậu muốn cái g.ì? " Cố Duật Hành thống khổ nói
Hạ Thiên nhìn Nhất Ngạn một lát rồi nói :
" Cậu muốn tôi xử lý ông ta như thế nào? "
Một màn vừa rồi đủ để hắn nhận thức được người thiếu niên này chân chính có thực lực nhưng hiện tại lại hạ mình hỏi một tên thuộc hạ như hắn cách xử lý kẻ địch?? Có cái gì không đúng đúng không?
Nghĩ vậy nhưng vẫn là đáp lời Hạ Thiên :" Theo tôi thì người có thể thu thập toàn bộ tài sản và địa bàn làm việc của hắn. Dù sao hắn cũng từng là người Tứ gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-trong-sinh-vi-vua-tro-lai/2773295/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.