*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Chuyện gì thế, ai dám làm loạn ở đây?”
Một đám bảo vệ đẩy đoàn người ra bước tới, tên cầm đầu hết sức phách lối lên tiếng, vừa nói xong thì nhìn thấy Trần Kiến Ba, lập tức ngây người, thay đổi bộ dáng tươi cười hòa nhã. Trần Kiến Ba hoành hành ngang ngược không phải là chuyện ngày một ngày hai, đám bảo vệ biết đụng phải hắn thì đừng mong sống yên trong trường học.
“Không phải chuyện của tụi bây, cút đi!”. Trần Kiến Ba bóp kèn hai tiếng.
Đám bảo vệ trường gãi đầu một cái, cứ như vậy bỏ đi thì nhất định sẽ bị mọi người chê cười, tròng mắt của tên cầm đầu chuyển động, bèn nghĩ tốt nhất nên mượn cớ, bắt chuyện với thủ hạ: “Đông người quá, chúng ta không thể làm gì, quay lại gọi thêm người đi!”
Trước khi rời đi, hắn còn dùng ánh mắt thương hại nhìn Diệp Thiếu Dương, thở dài, thằng nhóc này thật xui xẻo, chỉ mong nó đừng bị đánh trọng thương, mình chỉ là bảo vệ trong trường, đến lúc đó lại phải thu dọn tàn cục.
“Tiểu Diệp tử, làm thế nào bây giờ, liều mạng ư?” Tiểu Mã cắn răng nói.
“Tôi ít khi đánh nhau, thử xem!”. Diệp Thiếu Dương nói.
“Cái gì mà ít khi đánh nhau?”. Tiểu Mã khẩn trương: “Mẹ nó, cậu cứ giả bộ cả buổi, một chút nữa mà bị đánh tan xác thì đừng có mất mặt đó!”.
Diệp Thiếu Dương lắc đầu: “Không phải đâu, bản lĩnh của tôi chưa hoàn thiện, lỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-troc-yeu-nhan-mao-son-troc-quy-nhan-ban-moi/4167324/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.