Vì sợ hãi mà điên cuồng, Triệu Cương giận rống lên:
- Giết bọn chúng!
Đệ tử Đường Môn cố lấy dũng khí, khi đang cầm khảm đao muốn xông lên, thì bọn họ chợt phát hiện, Vong Ưu lại xông ra thêm mấy chục người, ăn mặc đồ đen ập đến bọn họ, nhịp chân trước sau như một, trên mặt thì lạnh lùng vô tình, trong tay giơ cao khảm đao huyền thiết âm trầm đen thùi.
Tuy rằng nhân số so với bọn họ vẫn ít đến đáng thương, nhưng khí thế mấy chục tử sĩ này lại khiến cho người thản nhiên cảm giác thấy sợ hãi, dù là người can đảm hơn nữa, nếu nhìn thấy mấy chục tử thi ập đến chỗ mình, cũng khó mà không sinh ra sợ hãi, đây là bản năng mà không phải là nhát gan, mà sự âm trầm của tử sĩ Soái Quân so với tử thi còn đáng sợ hơn.
Đệ tử Đường Môn rốt cục khiếp sợ rồi.
Sở Thiên và Thiên Dưỡng Sinh dũng mãnh đã gây sốc cho bọn họ, hoá ra lấy một đánh trăm không phải là thần thoại, lại đến thêm mấy chục tên đáng sợ, bọn họ từ đáy lòng cảm giác được sự tuyệt vọng, bọn họ không sợ máu tanh, không sợ chết, nhưng sợ mùi máu tanh hoàn toàn không có cơ hội thắng lợi, sợ cái chết hoàn toàn không có hi vọng
Trong một căn hộ trên cao cách đó không xa, ba người đứng gần cửa sổ, đang dùng kính viễn vọng quan sát tình cảnh quán bar, tuy rằng mưa rất lớn, nhưng kính viễn vọng quân sự chuyên dụng vẫn hiển thị rất rõ ràng, một tên trong đó tựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1541169/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.