Đồng hồ báo thức chỉ đúng 9 giờ, quán cà phê gần Tỉnh ủy.
Sở Thiên thoải mái tựa lên sô pha, tay bưng cốc cà phê, mắt nhìn người đẹp mặc bộ quân phục, đại não hoạt động liên tục, nhìn người đẹp rất hiệu quả cho việc điều tiết tâm tình. Mà đối với Phong Tuyết Quân, Sở Thiên chính là tên tiểu tử thối, tuy rằng ánh mắt có giống như những người con trai khác nhưng chung quy thì cũng không có gì lịch sự.
Cô mở vài tấm hình ra xem, không cam lòng yếu thế đón nhận ánh mắt của Sở Thiên, thản nhiên nói:
- Sở Thiên, tuy rằng phân tích của anh rất đúng, bản án có manh mối truy xét thì nhất định sẽ có thu hoạch, nhưng hiện tại tôi lo nhất là tội phạm vụ nổ kia đã thoát khỏi thành Trịnh Châu, như vậy thì sẽ không có cách nào làm cho vụ án được khép lại thành công.
Sở Thiên nhấp hai ngụm cà phê, cho rằng lời của Phong Tuyết Quân là không đúng, nếu như tên tội phạm vụ nổ kia không không nhằm vào hắn vậy thì khi nào bắt được y thì không phải là điều hắn quan tâm, sự giúp sức của mình trong đêm nay đơn thuần là để giữ thể diện cho Bành Cao Phong. Nếu mục tiêu của vụ nổ bom là hắn, như vậy bản thân chưa chết thì sao kẻ đó có thể đi xa?
Đương nhiên, Sở Thiên không thể nói rõ cách suy nghĩ thật sự cho Phong Tuyết Quân được, nếu không với sự nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán của cô, nhất định sẽ đưa mình ra làm mồi nhử, đến lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1541127/chuong-674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.