Những bang chúng kia bị ép bất đắc dĩ nhặt bánh màn thầu lên.
Nhưng nhìn chiếc bánh biến sắc cảm giác ghê tởm, càng không thể đưa vào miệng ăn, cho nên bất luận các ông lớn ép bức dụ dỗ thế nào, vẫn không có người nào đồng ý ăn, mỗi người đều vẻ mặt đau khổ mặc kệ các lão đại quở trách.
Sở Thiên cười lạnh lùng vài tiếng, cúi người nhặt lên nửa cái bánh màn thầu, không ngại bẩn đưa vào miệng nhai nuốt, Trương Đông Bình bọn họ kinh hãi muốn nói gì nhưng lại bị Sở Thiên ngăn lại, sau khi nuốt hai phần, Sở Thiên mới thản nhiên nói:
- Mặc dù khó ăn một chút, nhưng đều là thực phẩm mà các anh em dùng máu đổi tới, bẩn chút cũng không có gì chứ?
Bang chúng địa phương cũng có ý xấu hổ, nhưng dũng khí của Sở Thiên khiến bọn họ từ trong đáy lòng cảm phục, ăn bánh màn thầu không khó, nhưng ăn dơ bẩn bị nước dầm qua nước mưa, bánh còn dính ít bùn cát lại là rất khó, hơn nữa lấy địa vị và thân phận của Sở Thiên, hắn còn làm được thong dong tụ nhiên như vậy, ai ai cũng biết, đây là chủ có thể đồng sinh cộng tử.
Sống lưng của an hem Soái quân cũng rất thẳng tắp.
Nửa cái bánh dơ bẩn, Sở Thiên vỗ tay nhìn chằm chằm các lão đại.
Đối với các lão đại này, Sở Thiên không một chút nào thương hại, trong mắt bọn họ, chỉ có lợi ích.
Bây giờ, những lợi ích của họ bị tổn thất, bọn họ mới sốt ruột, muốn tìm Sở Thiên làm chủ công lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1541109/chuong-656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.