Sở Thiên sững sờ, cười đến đau cả bụng.
Cười xong, Sở Thiên thản nhiên nói:
- Tôi biết anh Quang sẽ xảy ra chuyện, nhưng không ngờ lại là tội danh này, thú vị thật, chỉ là cục cảnh sát chẳng lẽ không biết anh ta là Quang Tử sao? Bình thường hai bên vẫn giao thiệp tốt với nhau sao? Thế mà cũng muốn bắt anh ta vào tù?
Phàm Gian cũng cười khổ, nhẹ nhàng thở dài nói:
- Là có người khiêu khích trước!
Sở Thiên lắc đầu, hắn đã đoán được bản chất rồi, bình tĩnh nói:
- Đúng là có người khiêu khích trước, nhưng mục đích không phải là đối phó anh Quang, mà là tôi, chắc chắn đây là âm mưa quỷ kế của Đường Môn, bọn chúng không muốn tôi ngồi chỉ huy ở thủ đô, cho nên muốn thông qua việc bắt Quang Tử, mục đích là dẫn tôi rời thủ đô tới Trịnh Châu để sát hại.
Phàm Gian cẩn thận hỏi:
- Bây giờ chúng ta phải làm sao?
Sở Thiên vặn eo bẻ cổ, trả lời:
- Đường Môn thông qua cảnh sát bắt Quang Tử, chắc rằng sẽ không dễ dàng thả anh ấy, muốn tôi tới đó? Được, thỏa mãn bọn chúng, tôi không ngại lại chôn thêm xác đệ tử 3000 Đường Môn nữa. Nghe nói Diệp gia cũng thuê hơn trăm tên hảo thủ, lần này liền thuận tiện bạt tai Diệp gia hai nhát!
Phàm Gian gật đầu, nói nhỏ:
- Điều bao nhiêu người đi?
Sở Thiên giơ hai ngón tay lên.
Phàm Gian thở ra, cười nói:
- 2000 anh em, tôi phải đi chuẩn bị!
Sở Thiên lắc đầu, chậm rãi nói:
- Hai người, tôi và Khả Nhi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1541101/chuong-648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.