- Hoắc Vô Tuý, cho dù sinh ly bệnh tử, nghèo khó hay giàu có, con đều nguyện ở bên Diệp Phi chứ?
Cha xứ khẽ gật đầu, lại vẻ măt hiền từ nhìn cô dâu.
Hoắc Vô Tuý khẽ hé miệng, ngần ngừ nói:
- Con…
- Không đồng ý.
Một tiếng hét lớn ngắt lời truyền từ cửa giáo đường vào. Âm thanh ấy không khiến cho bao người ngồi đấy lạ lẫm. Anh chị em nhà Đường gia cùng Diệp Phi đều biến sắc, không cần quay đầu lại cũng biết đó là Sở Thiên, chỉ là không ai ngờ Sở Thiên lại xuất hiện ở nơi tổ chức lễ cưới náy. Những vị khách khác cũng thi nhau quay đầu lại ra cửa.
Những màn kịch tính chỉ có thể xem trên tivi mà giờ đây lại có thể tận mắt chứng kiến thì làm sao có thể không khiến cho bọn họ cảm thấy phấn khích được cơ chứ.
Đứng trước bậc cửa là Sở Thiên, đứng thẳng sừng sững, anh hùng khiến người ta khiếp sợ.
Hoắc Vô Tuý vúi mừng hét lên, vứt luôn chiếc nhẫn trong tay, túm lấy váy cưới rồi chạy về phía Sở Thiên. Trong long thầm mắng chửi tên khốn này, bây giờ mới thèm xuất hiện để cứu ta, tối nay không xử lý ngươi thì ta không phải họ Hoắc. Tuy đang thầm nhiếc mắng Sở Thiên nhưng trong lòng thì vui mừng hạnh phúc biết bao.
Sở Thiên rất khí phách bước lên vài bước, tất cả đều quên mất việc ngăn hắn lại, chỉ biết nhìn Sở Thiên tiến lại gần chào đón Hoắc Vô Tuý sà vào lòng, cái ôm thật chặt và tha thiết, mọi người gần như đều có thể nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1541095/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.