Liếc qua chân chảy máu cùng với hai cánh tay bị vặn gãy của bọn chúng, khóe miệng của Sở Thiên nhếch lên tươi cười với ý sâu sa, bình tĩnh nói:
- Câu hỏi của tao từ trước đến giờ cũng chỉ hỏi một lần, cơ hội của chúng mày cũng chỉ có một lần!
Hai tên sát thủ ngấc đầu lên, không đáp lại.
Sở Thiên nhìn tên sát thủ bên trái, nói:
- Lai lịch thế nào?
Sát thủ bên trái nghiêng đầu không chịu khuất phục, tỏ vẻ kiên quyết không trả lời câu hỏi của Sở Thiên.
Sở Thiên cười khẽ, nhẹ nhàng bóp cò súng, phịch, đầu của tên sát thủ nổ, thân hình thẳng tắp đổ về phía sau, tên sát thủ bên phải cả người run rẩy, hoảng sợ nhìn họng súng đang di chuyển tới, gã vốn là muốn làm người đàn ông ý chí kiên cường, nhưng giờ đột nhiên có một chút do dự. Sự sinh tồn và khát vọng này đã bị Sở Thiên bắt được rồi.
Họng súng lạnh như băng đối với mắt của hắn, Sở Thiên chậm rãi nói:
- Lai lịch thế nào?
Tên sát thủ run rẩy, trên dưới môi mở ra nhưng không có âm thanh.
Sở Thiên đưa họng súng chạm đến mí mắt của gã, sát khí áp qua dày đặc.
Họng súng lạnh như băng khiến sát thủ hét lên:
- Chúng tôi là người của Phì Ba!
Sở Thiên cũng không quan tâm Phì Ba là người nào, mà là truy vấn:
- Phì Ba ở đâu?
Phì Ba đương nhiên là đang ăn sáng, hơn nữa còn là ở tổng thống của khách sạn Hilton, không phải gã tiêu tiền không tiếc đến đây hưởng thụ, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1541092/chuong-639.html