Đại hán cầm đầu nhìn ra ý đồ Sở Thiên, trên mặt lộ ra nụ cười cổ quái, lạnh lùng nói:
- Chúng tao chưa bao giờ nghĩ tới việc nghỉ ngơi, nếu mày muốn kéo dài thời gian chờ viện binh, mày quá ngây thơ rồi. Trên đường đi tới đây, ta đã bố trí hai người mai phục cùng bốn tay súng.
Sở Thiên hiểu ý, bốn tay súng đủ để ngăn tất cả cứu binh, gật đầu đáp:
- Tôi hiểu, tài bắn súng thiện xạ của các người, chắc rằng cứu viện sẽ không tới được đây, nhưng, các người chẳng lẽ không sợ mình mắc bẫy sao? Có lẽ chúng tôi đã cho người mai phục bốn phía.
Đại hán cầm đầu nhe răng, trợn mắt cười ác độc, trả lời:
- Thật ra, tối qua khi chúng tao tiến vào khu mộ, sớm đã điều cẩn thận tra phạm vi hơn mấy trăm mét, thậm chí ngay cả trên mặt đất có dấu vết đào bới nào mới cũng được kiểm tra. Mày muốn dọa bọn tao, các ngươi chết chắc rồi.
Dấu vết đào bới nào mới trên mặt đất.
Những người này quả nhiên là đặc công, không chỉ có thân thủ hơn người, còn cẩn thận như vậy, vì thế Sở Thiên không pha trò nữa, trang nghiêm nói:
- Mặc dù các người không kém ba nhiêu, nhưng là các người cho rằng có thể giết được tôi sao? Chẳng lẽ tư liệu không nói cho các người, Sở Thiên là dũng mãnh không gì có thể đánh bại sao? Ít nhất có thể diệt toàn bộ Bổng Tử Đảng các người.
Tên cầm đầu nghe thấy tên Sở Thiên, cầm ngang đao đứng thẳng cười nói:
- Dám tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1541049/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.