Hoa viên Lâm gia, ngôi nhà nhỏ bên hồ.
Khi Sở Thiên được Tô Dung Dung đưa đến bên hồ, từ xa đã nhìn thấy bóng lưng Tô lão gia đưa lưng về phía mặt trời buổi trưa. Tóc mai thêm sương khiến cho người ta nhìn thôi cũng đã thấy sợ, khí chất danh gia vọng tộc, kết hợp với thân hình đẹp đẽ và cao to, thực sự có sức thu hút.
Năm tháng chỉ khiến ông thêm thăng trầm chứ không khiến ông già đi.
Khi còn cách ông khoảng 5m, Tô lão gia đã nghe thấy tiếng bước chân, nhẹ nhàng quay người lại, thấy hai vãn bối đang đi về phía mình, gương mặt uy nghiêm liền hiện lên ý cười, sau đó nói với giọng không cho người khác cự tuyệt:
- Sở Thiên đến đây, Dung Dung đi chuẩn bị bữa ăn.
Tô Dung Dung le lưỡi với Sở Thiên, quay người đi vào biệt thự.
Còn Sở Thiên thì bước đến bên cạnh ông, lễ phép nói:
- Lão gia! Dạo này ông có khỏe không?
Tô lão gia gật đầu, ánh mắt hòa nhã nhìn Sở Thiên vẫn bá đạo ngang ngược như trước, sâu xa trả lời:
- Lão già này vẫn còn sống được thêm vài năm nữa, vì vậy ta cần phải tranh thủ lúc vẫn còn có sức giày vò làm một số cơ sở cho lớp trẻ, nếu không sau này muốn giày vò cũng không được.
Sở Thiên cười nhẹ, cung kính nói:
- Lão gia sẽ sống khỏe mạnh mãi mãi.
Tô lão gia chắp tay sau lưng, bình tĩnh nói thẳng vào vấn đề:
- Hai bang xã hội đen ở Hongkong vẫn cân sức cân tài, chính giới lẫn thương giới cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1541040/chuong-580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.