Khi tiếng kêu thảm thiết vang lên, ngoài cửa vọt vào không ít hắc y nhân cầm đao, tinh thần hăng hái thể hiện ý chí chiến đấu mạnh mẽ, từ tướng mạo của bọn họ có thể kết luận đó là người Triều Tiên, Sở Thiên không khỏi sinh ra vài phần tò mò, dùng tiếng Triều Tiên thản nhiên nói:
- Các người là ai?
Đám người không trả lời vào chỉ đao vào Sở Thiên quát:
- Giết hắn!
Năm sáu chục tên hắc y nhân gào thét xung phong lao về phía Sở Thiên liều chết.
Cổ tay phải của Thiên Dưỡng Sinh hơi run lên, sát khí mãnh liệt.
Sở Thiên cười khổ đứng lên, quay lại xin lỗi nói:
- Quả thật là địch của tôi, thật có lỗi!
Mạt Nhĩ Vô Mang buông ngón tay đặt trên dây đàn ra, ánh mắt nhìn bức tranh sơn dầu tinh mỹ trên tường. Hơi thở tôn giáo nồng đậm từ trên người chậm rãi tản ra, lời nói chứa thiên cơ đáp lại:
- Bất kể là địch của cậu hay không, cậu đều phải giết sạch bọn chúng. Cậu có biết, trong trường hợp này tôi chính là một phế nhân, cậu không ra tay thì ai ra tay?
Sở Thiên lại cười khổ, đương nhiên nhớ rõ khi nào thì anh ta không giết người.
Lúc này, cuộc ác chiến vào bước vào giai đoạn gay cấn, năm sáu chục người chia làm ba đợt đồng thời tiến công, bốn tên địch đầu tiên vọt tới trước mặt Thiên Dưỡng Sinh, khảm đao xảo quyệt đâm tới từ các góc độ, đao khí sắc bén tới từ bốn phương tám hướng, ngay một đường sống cuối cùng cũng không lưu lại.
Phối hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1541034/chuong-574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.