Tình thế lại trở nên khẩn trương.
Tiếu Thanh Băng biết sự lợi hại của thuộc hạ Sở Thiên, nếu thật sự đánh giết chỉ sợ Đông Hưng hội không ai có thể sống để mà trở về, thậm chí còn sẽ liên lụy tới mình, gã đương nhiên không thể để thảm án tiếp tục xảy ra, lần này tới tửu lầu Vân Hạc ngoài việc hạn chế xung đột đột đổ máu ra thì còn có cả nguyên nhân do Triệu Bảo Khôn lén tìm tới gã để áp trận.
Nhưng giờ Triệu Bảo Khôn vô duyên vô cớ lại trúng độc chết, điều này khiến gã khó mà chấp nhận được. Nếu giờ hai bên mà đánh trận máu chảy thành sông thì chắc phải xách đầu về gặp lãnh đạo mất, nghĩ tới đây không khỏi ngẩng đầu quát:
- Tất cả dừng tay! Các người coi cảnh sát Hongkong là rác chắc?
Mã Phi ngầm hiểu ý, đội viên phi hổ vũ trang đầy đủ cầm súng tự đông từ bốn phía nhào ra, một cách điêu luyện nhằm chuẩn vào những thành viên Hắc bang trên trận, họng súng u ám lập tức khiến hai bên đang lộm nhộm trở nên yên lặng lý trí, dưới sự ra hiệu của F ca và Sở Thiên tất cả đều lăng lẽ lui sau mấy bước.
Văn Băng Tuyết thì nhấc điện thọai gọi pháp y và tổ giám định đến khám nghiệm.
Tiếu Thanh Băng thấy đã khống chế được hiện trường thì quay đầu cười nói với Sở Thiên:
- Nói đi, làm thế nào hạ được độc.
Sở Thiên dịch chuyển một bên người cố gắng để mình ngồi thoải mái rồi mói lười biếng đáp:
- Tổ trưởng Tiếu đừng vu cáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1541029/chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.