Tà dương đầy trời, diễm lệ như xưa.
Nhưng xác chết cùng máu tươi làm cho người ta cảm thấy khó coi và đau đớn, huống chi đây là đây là cảnh tượng tan tành? Tám thi thể nằm ngang trước Trúc Lầu, mười sáu cánh tay bị giật ra xếp thành chữ "tử", tám binh sĩ đều bị bóp nát cổ họng, máu chảy ra từ vết thương đã đọng lại đen sẫm, những con côn trùng có cánh đang mút thỏa thích ở trên.
Những binh lính này đều là thân tín của Sa Cầm Tú, giữa chủ tớ đều có tình cảm sâu đậm, nên Sa Cầm Tú nhìn thấy thảm cảnh này không ngăn được nước mắt bi phẫn trào ra, từ trên xe Jeep nhảy xuống quỳ gối bên cạnh thi thể, tự nói thì thào:
- Kẻ nào giết bọn họ? kẻ nào hạ độc thủ?
Bọn Phong Vô Tình thấy phát sinh biến cố, đã sớm lấy súng ra cảnh giới xung quanh, thủ đoạn của kẻ địch tàn nhẫn như vậy, rõ ràng là nhằm vào Sở Thiên mà đến. Tuy kẻ địch tàn nhẫn giết binh lính xong hẳn đã chạy trốn, nhưng tính thị uy của chữ "Tử" cho thấy bọn chúng sẽ không bỏ qua như vậy, nói không chừng đang âm thầm núp trong bống tối, bất kỳ lúc nào cũng có thể bắn ra vài phát đạn.
Phán đoán của bọn họ không sai, sát khí rất nhanh vọt tới.
Cây cối gần Trúc lầu vang lên, truyền tới vô số tiếng "xào xào xào", mọi người cảnh giác nhìn xung quanh, sau đó ánh mắt của Sở Thiên nhìn quét đến mất chục cây trúc mang theo tiếng gió đang gào thét mà hướng đến bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540899/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.