Phương Tình bổ sung thêm:
- Giáo sư Vương lúc sáng gọi điện cho em, nghiên cứu về ngọc Vô Danh đã có đột phá lớn, thuốc cũng sắp được pha chế thành công, ước tính sớm có thể phục hồi hoa văn ban đầu của đá cẩm thạch rồi.
Sở Thiên nghe thấy nghiên cứu ngọc Vô Danh có tiến triển, khuôn mặt bắt đầu trở nên trang nghiêm:
- Chị Tình, chị phải phái vài người đáng tin xuống phía nam, âm thầm bảo vệ Giáo sư Vương, còn cả khối đá cẩm thạch kia nữa, ngàn vạn lần không thể xảy ra sai lầm gì!
Suy cho cùng nó có quan hệ đến kho báu vô giá.
Phương Tình hiểu rõ tính quan trọng ngọc thạch, vì thế trả lời nói:
- Được, Thiếu Soái yên tâm, hôm nay em sẽ phái người xuống phía nam.
Sở Thiên biết Phương Tình làm việc luôn có phương châm, biết cô ấy sẽ xử lí tốt việc này, cười nói:
- Chị Tình làm việc anh đương nhiên yên tâm, nhưng vẫn có một việc, hôm nay em phái một vài người đến Côn Minh, sáng mai hộ tống Khuynh Thành về Bắc Kinh, bởi vì anh sẽ cho cô ấy mang theo sổ tiết kiệm và mật mã khóa trở về.
Phương Tình kinh ngạc, sau đó vô cùng vui sướng nói:
- Thật sự lấy được sổ tiết kiệm và mật mã khóa rồi hả? Tốt quá, nhưng ai sẽ đi lấy số tiền này? Em tin Nặc Đính nhất định sẽ sắp xếp người của ngân hàng giám sát động hướng của số tiền này.
Sở Thiên suy nghĩ một chút, mở miệng nói:
- Tạm thời không nên động vào nó, đợi anh san bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540880/chuong-420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.