Sở Thiên sờ lên mũi, hai cái má lúm đồng tiền làm mê lòng người hiện ra, ánh mắt đặt trên mặt người đưa ra vấn đề, xa xăm.
Sở Thiên bình tĩnh trả lời:
- Cảm ơn học trưởng đưa ra câu hỏi, tôi nghĩ phải đáp rằng, quân đội đúng là nơi kỉ luật nghiêm minh, nhưng điều này cùng với việc phát triển cá tính không hề mâu thuẫn, ngược lại lại càng dễ tạo nên con người có cá tính rõ ràng, không lẽ học trưởng nghĩ, Tổng lý Châu cùng với mười đại nguyên soái, mười đại tướng quân đều không có cá tính sao?
Toàn bộ giảng đường im lặng tới mức cả cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được.
Một lát sau, Đường Thương Hùng dẫn đầu bọn họ vỗ tay, nhiệt liệt mà điên cuồng, lập tức toàn bộ giảng đường vỗ tay như sấm.
Đến năm thầy giáo giám khảo cũng đồng loạt tán dương gật đầu.
Câu trả lời này tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu, trả lời vô cùng khéo léo, dùng cá thể rõ ràng thay cho chỉnh thể, hỏi lại còn làm cho không ai có thể cãi lại, ai cũng không thể phủ nhận lão Mao bọn họ không có cá tính, dù sao phong cách của bọn họ người đời đều biết, chủ yếu chính là, ở Thiên triều ai dám phủ nhận lão nhân gia bọn họ?
Vì thế, việc chịu trách nhiệm đốt rơm rạ này là nằm trong tay học viện.
Làm người chủ trì Đới Mộng Nghiêu tuyên bố chịu trách nhiệm sau khi quản lí học viện, Tô Dung Dung giống như chim nhỏ trở về tổ, nhào vào lòng Sở Thiên, mặt lộ vẻ vui sướng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540838/chuong-378.html