Trung tâm chống khủng bố, phòng thẩm vấn. Ánh sáng đèn tỏa rộng, đầy sát khí.
Sở Thiên ngồi ngay ngắn ở vị trí người chủ trì thẩm vấn, Lý Thần Châu ngồi ở bên trái, bên phải là nữ cảnh sát xinh đẹp làm nhiệm vụ ghi chép.
Nữ cảnh sát viên thỉnh thoảng lại dùng ánh mắt vụng trộm nhìn Sở Thiên. Từ trước đến nay cô vẫn không nhớ rõ, trung tâm chống khủng bố khi nào lại có một nhân viên trẻ tuổi có quyền lực lãnh đạo như vậy, ngay cả Lý Thần Châu cũng chỉ có thể ngồi bên cạnh hắn. Trong lòng không khỏi sinh ra sự tò mò đối với con người trẻ tuổi mà có năng lực này.
Ngồi ngay ngắn ở vị trí phạm nhân là Cửu thúc với thần sắc phẫn nộ, tự than thở là đã không còn hi vọng sống, cho nên dứt khoát bày ra tất cả sự phẫn hận và bất mãn đối với Sở Thiên, ông ta đã mắng Sở Thiên gần mười lăm phút, ngôn ngữ khó nghe đến mức ngay cả tai của nữ cảnh sát viên cũng ửng đỏ.
Sau khi phát tiết xong, tâm tình thoải mái rất nhiều, cổ họng lại khát nước, thế là lớn tiếng hét to:
- Cho tao cốc nước.
Sở Thiên mỉm cười, ngăn viên cảnh sát đang muốn đi rót nước lại, nhàn nhạt nói:
- Không có nước!
Nữ cảnh sát viên có chút giật mình nhìn Sở Thiên. Như vậy đối với nghi phạm có chút không hay, dù sao vẫn còn có nhân quyền.
Cửu thúc mặt biến sắc, lại lớn tiếng gào lên:
- Tiểu tử, mày có phải là người không? Ngay cả nước cũng không cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540811/chuong-351.html