Đà Đầu quả thật tới rồi, nhưng không phải đi vào, mà được người ta khiêng vào.
Con mắt của Đà Đầu vẫn còn đang mở, ai cũng nhìn ra ông không cam tâm, không tin.
Mười mấy lão đại toàn bộ vây tới, vây quanh Đà Đầu đã chết và người đưa xác tới.
Kiều Ngũ gạt đám người ra chạy tới bên cạnh xác Đà Đầu, tay già yếu run rẩy vuốt lên mắt Đà Đầu chết không nhắm mắt, gần như dùng giọng nói rống giận quát:
- Xảy ra chuyện gì? Đà Đầu sao có thể chết? Nói mau. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Tuy Kiều Ngũ không có nhìn thấy ai đưa ra câu hỏi, nhưng tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm người đưa xác gần như dị khẩu đồng thanh chất vấn:
- Nói mau, lão đại bọn mày vì sao lại bị giết chết? Còn bọn người Báo gia nữa? Sao còn chưa đến?
Tất cả mọi người đều xem người đưa xác trở thành vệ sĩ của Kiều Ngũ.
Người đi đến nhẹ nhàng thở dài một tiếng, nói:
- Đà gia chết rất không cam tâm, lúc sắp chết lều mạng kéo tôi để lại một nguyện vọng, bảo tôi truyền đạt cho các vị đại ca và Kiều gia.
Tuy người đi đến hoàn toàn không có trả lời câu hỏi các của các vị lão đại, nhưng nghe thấy Đà Đầu có nguyện vọng, đều không hỏi tự chủ hỏi:
- Nguyện vọng gì?
Kiều Ngũ cũng ngẩng đầu nhìn người đi đến, muốn nghe xem nguyện vọng lúc sắp chết của Đà Đầu.
Người đi tới quét mắt nhìn người xung quanh, ngữ khí bình tĩnh nói:
- Đà Đầu nói, một mình ông ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540800/chuong-340.html