Hắc Long Tower, phòng họp.
Chu Triệu Sâm rốt cục cũng biết gần năm ngàn bang chúng của mình còn lại hai ngàn, sắc mặt âm trầm tựa như mây đen tháng sáu bất cứ lức nào cũng có thể sấm sét vang dội, mưa to tầm tã. Kiều Ngũ và mấy vị nguyên lão đều không lên tiếng, giống như là phong sương rơi trên quả cà, vô tình.
Chu Triệu Sâm cuối cùng vẫn không có kiềm chế được cơn tức giận, giọng điệu thản nhiên nói:
- Anh em Vạn thị chết rồi?
Kiều Ngũ không biết Chu Triệu Sâm là ý gì, nhưng vẫn cung kính trả lời:
- Chết rồi, chết ở kho hàng Tây Đơn!
- Quan Đông Tam Tướng cũng chết rồi?
Chu Triệu Sâm phun ra một câu.
Kiều Ngũ cảm thấy mồ hôi của mình lại tuôn ra, âm thanh nhỏ đi rất nhiều:
- Cũng chết rồi, chết trước cửa Hắc Long Tower.
Chu Triệu Sâm gật đầu, bưng rượu đỏ lắc lắc nói:
- Long Vũ cũng rơi đầu?
Kiều Ngũ đã thấy được chóp mũi chảy mồ hôi, thản nhiên nói:
- Chết rồi, chết ở miếu thần Thiên Hữu!
Ánh mắt của Chu Triệu Sâm như con dao nhìn chằm chằm Kiều Ngũ, từ câu từng chữ hỏi:
- Mười hai Phi ưng cũng bị giết toàn bộ?
Chân của Kiều Ngũ có chút mềm nhũn, gã đã đoán được Chu Triệu Sâm sẽ hỏi những gì, không khỏi tự chủ quỳ xuống, xấu hổ vô cùng nói:
- Mười hai Phi ưng đều chết rồi, toàn bộ bị giết. Kiều Ngũ vô năng, Kiều Ngũ hận tại sao không thể diệt Hổ Bang sớm một chút? Tại sao người chết không phải là Kiều Ngũ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540795/chuong-335.html