Gió đêm nay rất lớn, lớn đến độ làm cả thủ đô yên tĩnh.
Đêm khuya gió mạnh chính là đêm giết người phóng hỏa. Ưng Trọc đang bố trí bên ngoài kho hàng Hồng Phát, phía sau đang đứng tám trăm bang chúng hội Hắc Long.
Ưng Trọc rất hài lòng với thời tiết bây giờ, ném tờ giấy lên trời, tờ giấy cuộn về phía đông.
Ưng Trọc chắp tay sau lưng, ngữ khí bình tĩnh nói với bang chúng bên cạnh:
- Tối nay thổi là gió tây, bảo các anh em sau khi giết hết người, đốt hết kho hàng sau đó tản về phía tây. Có thể tránh ngọn lửa, cũng có thể làm bay mùi xăng trên người.
Bang chúng hội Hắc Long vội lĩnh mệnh đi sắp xếp.
Ưng Trọc nhìn đồng hồ, hai giờ sáng, đang là lúc ngủ say, khóe miệng lộ ra oán độc nói:
- Vương Hán, Mã Triều, bọn mày dẫn tám trăm người lẻn vào kho hàng âm thầm chém giết toàn bộ công nhân trong kho, sau đó hãy đốt cháy kho. Nếu Sở Thiên trốn ở gần đây nhất định sẽ đến cứu, chúng ta trốn ở đó mai phục chém chết bọn Sở Thiên ở đây.
Vương Hán Mã Triều cung kính gật đầu cầm đao chém dẫn tám trăm bang chúng hội Hắc Long lặng lẽ mò đi về hướng kho hàng của Hồng Phát. Hai mươi tên bang chúng phía trước còn mang theo đồ dễ cháy như xăng. Tuy bây giờ hội Hắc Long đã là bá chủ thủ đô, nhưng lén lút giết người phóng hỏa vẫn làm bọn chúng cảm thấy có chút khẩn trương và kích thích. Nguồn truyện: Truyện FULL
Bọn Vương Hán, Mã Triều đã mò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540793/chuong-333.html