Sở Thiên từ đầu đến cuối vẫn mỉm cười.
Mọi người không biết nên thán phục sự điềm tĩnh tự nhiên của hắn hay là không biết sợ sống chết.
Phi đao và cây châm nhỏ bắn thẳng vào Sở Thiên, vai Sở Thiên chỉ khẽ nhích, tay phải chậm rãi buông ra, chúng đã nằm yên trong lòng bàn tay, dường như chưa từng bắn qua.
Không có bất kì ai nhìn thấy Sở Thiên ra tay như nào, mọi người sững sờ rồi lập tức kinh ngạc.
Đường Thiên Ngạo biến sắc, biết bản thân gặp phải cao thủ, nhưng gã bản tính hiếu thắng, dĩ nhiên sẽ không thể bỏ qua như vậy, hai tay hơi trùng xuống, chuẩn bị phóng tất cả ám khi trên người ra, muốn nhanh chóng đưa Sở Thiên vào chỗ chết.
Sở Thiên không để cho gã có cơ hội thực hiện, nhẹ nhàng di chuyển bước chân, cả người trong nháy mắt đã bắn về phía trước Đường Thiên Ngạo, tay trái nhanh chóng giữ chặt yết hầu hắn, Đường Thiên Ngạo cảm thấy yết hầu bị xiết chặt, lập tức đau đớn vô cùng, thậm chí hô hấp cũng trở nên khó khăn.
Thủ hạ của Đường Thiên Ngạo thấy chủ đang bị uy hiếp tính mạng, lập tức liều mình lao đến, dù biết người mà ngay cả Đường Thiên Ngạo cũng không đối phó nổi, thì bản thân càng không nắm chắc. Nhưng tiền tài luôn đặt người ta vào tình thế khó khăn, tự nhiên phải vì người mà bán mạng, nếu bản thân không lao tới, thì không chỉ không thể trở về Đường gia, thậm chí ngay cả tính mạng cũng không còn.
Bốn thanh đoản đao từ bốn phương tám hướng đâm về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540785/chuong-325.html