Lúc chị Mị kéo màn cửa sổ ra, ánh mặt trời đã chói mắt chiếu vào phòng, cái lạnh lúc sáng sớm cũng chậm rãi biến mất.
Sở Thiên ngồi trong chăn, thoải mái vươn người, ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường cổ xưa, kim giờ đã chỉ con số chín.
Chị Mị mở cửa sổ, hít mấy hơi không khí trong lành, sau đó tươi cười ngồi lên giường, dịu dàng nói:
- Em trai, dậy thôi!
Sở Thiên bướng bỉnh mở rộng vòng tay, bàn tay ngọc ngà mềm mại của chị Mị cầm lấy tay Sở Thiên, dùng sức muốn kéo hắn dậy, ai ngờ lại ngã vào lòng Sở Thiên. Mùi hương trong chớp mắt tỏa ra, Sở Thiên ôm eo thon của chị Mị, khẽ hôn lên trán chị, lập tức ngồi dậy rời giường.
Đáng ghét, dục vọng còn sót lại khiến Sở Thiên không dám chậm chạp. Đêm qua lúc Hà Ngạo Vi dụ dỗ hắn, trong lòng hắn cũng ngăn không được dâng lên dục vọng, tim đập mạnh ý nghĩ rối loạn, may mà đến phút cuối vẫn còn có thể kiềm giữ bản thân, đưa Hà Ngạo Vi về Mai Hoa sơn trang, chứ không phải là giường của quán bar Mê Tình.
Bữa sáng rất giản đơn, nhưng cũng rất hấp dẫn, hai miếng trứng chiên chín tám phần, nửa ly sữa bò, và ba cái bánh bao khác nhân.
Lúc Sở Thiên ăn đến cái bánh bao thứ hai thì tâm trạng vốn đang vui sướng lập tức trở nên nặng nề. Vì hắn nhìn thấy Lý Thần Châu đang lẳng lặng vui sướng bước vào, nụ cười trên mặt sâu không lường được. Nhưng không ai phát hiện ra, anh ta rất vui vẻ.
Lý Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540777/chuong-317.html