Bọn Hắc Sơn Đao tuân theo con đường rất gian nan, ăn món ăn cay nhất, uống rượu mạnh nhất, chơi dao nhanh nhất, giết người tàn nhẫn nhất, đối với bọn họ đó mới là cuộc sống mãn nguyện nhất.
Bọn Hắc Sơn Đao vừa vào con hẻm tối hẹp thì Sở Thiên đã theo phía sau bọn họ, tai của Hắc Sơn Đao hơi động, vừa xoay người với tốc độ sét đánh không kịp bịt tai nhảy tới trước mặt Sở Thiên, trong tay đã lóe lên đoản đao sáng loáng, nhãn thần băng lãnh nhưng sắc bén.
Hắc Sơn Đao tùy ý bày ra tư thế, toàn thân lại tràn ngập công kích, nhìn Sở Thiên trẻ tuổi từng chữ nói:
- Tốt nhất cho tao một lý do đi theo, bằng không con dao này đâm vào trong cổ mày uống hết máu của mày.
Không có ai cho rằng Hắc Sơn Đao đang nói đùa.
Sở Thiên tỏ ra cười yếu ớt, từ từ giơ tay trái tay phải ra nắm lấy một sắp tiền dày dày bình tĩnh nói:
- Người anh em, vừa nãy những người bạn quần áo lụa là không có mắt trêu chọc cậu, vẫn xin cậu đại nhân đại lượng bỏ qua. Chuyện tối nay, sau này mọi người nước giếng không phạm nước sông, chỗ này ba vạn tệ thể hiện chút tâm ý nhỏ nhoi của tiểu đệ.
Bọn Hắc Sơn Đạo ha ha cười lên, thì ra là bọn con cháu ăn chơi trác táng đó bị mình nện cho bán sống bán chết, lại nhìn thấy mình uy chấn bốn phương tàn sát tám hướng không chừng đã sợ hãi rồi, cho nến nhờ người đến đàm phán, những tên con cháu ăn chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540764/chuong-304.html