Sau đêm mười sáu tháng tám, giang hồ bỗng dưng gió êm sóng lặng một cách bất thường. Tuy nhiên, ai cũng biết dưới đáy sông sóng ngầm cực kỳ mãnh liệt.
Những người nhạy cảm tất nhận ra có gì đó không đúng, bọn côn đồ khắp nơi không đi thu phí bảo hộ, giới hắc đạo đúng giờ cũng không thấy xuất hiện, ngay cả những tụ điểm ăn chơi như quán ba cũng không thấy ồn ào náo loạn.
Hết thảy đều lộ ra sự bình yên không bình thường.
Không phải bọn chúng cải tà quy chánh, mà bọn họ đã nhận được chỉ thị ngầm nghỉ ngơi dưỡng sức chuẩn bị cho trận đại chiến.
Bởi vì lão đại của bọn chúng đã nhận được chỉ thị từ cấp trên chờ đợi thời cơ tiên lễ hậu binh.
Trong khi Hổ Bang và hội Hắc Long sóng yên bể lặng, thì mấy người Phương Tình đang ở vùng ngoại ô. Binh doanh huấn luyện của Soái Quân hiện giờ đã có gần ba trăm người. Khi tất cả mọi người đều gấp gáp vội vàng thì lại có người tỏ ra khá nhàn rỗi.
Bởi vì hắn còn có thời gian phơi nắng, còn có thời gian cùng Tô Dung Dung ngắm cảnh bầu trời.
Người đó hiển nhiên là Sở Thiên.
- Sở Thiên, ông nội của em nghe tên anh cứ như là uống mật đường.
Tô Dung Dung cũng học Sở Thiên ngậm một sợi cỏ non trong miệng, dịu dàng nói:
- Buổi sáng vừa mới nhắc tới anh, thậm chí cả cha em cũng bắt đầu bội phục anh rồi.
Sở Thiên nhẹ nhàng cười, xoay người nhìn Tô Dung Dung hỏi khẽ:
- Cha em sao lại bội phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540759/chuong-299.html