Trên tầng cao nhất của tổng bộ Hắc Long, Chu Chí Minh thích ý hút thuốc làm cho căn phòng như có sương mù mờ ảo. Ông ta đang nhìn chằm chằm vào ly thủy tinh đã rơi xuống đất mà không nhìn vào người thanh niên trước mặt, mở miệng nhàn nhạt nói:
- Ánh trăng mỗi năm đều có bộ dạng này, nhìn tới nhìn lui cũng chẳng thấy có gì đẹp mắt cả.
Người trẻ tuổi nghe được lời Chu Chí Minh nói nên xoay người lại, trên tay là chiếc ly thủy tinh giá trị xa xỉ, nở nụ cười mở miệng nói:
- Chú Minh, ánh trăng mỗi năm đều như vậy, nhưng tâm cảnh bất đồng thì ánh trăng cũng sẽ khác.
Chu Chí Minh lắc đầu dập tắt điếu thuốc lá trong tay nói :
- Tình thơ ý họa là thứ mà lão già ta ghét nhất, nhưng hứng thú lớn nhất của ta là tiêu diệt được Sở Thiên, hắn còn sống ngày nào là ta không được thư thái ngày đó.
Người trẻ tuổi cười cười quay người tiếp tuc ngắm ánh trăng chỉ nhàn nhạt nói:
- Chú Minh đừng nóng giận, tuy rằng chú bị ép phải thoái vị nhưng bộ hạ cũ của chú vẫn còn? Hơn nũa, chú yên tâm, tiểu tử kia không dám giết thành viên của hội Hắc Long, tên Sở Thiên đó cũng không nhảy nhót được mấy ngày nữa đâu. Chờ sau vụ giao dịch vũ khí ngày mai hoàn thành, Chu Triệu Sâm cháu cam đoan hắn sẽ không sống được quá ba ngày, huống chi Hổ Bang hiện nay cũng đang tiến hành đuổi giết hắn.
Chu Chí Minh gật gật đầu, ông ta tự nhiên biết nặng nhẹ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540756/chuong-296.html