Lúc đèn đường tắt đi cũng là lúc vô số âm thanh thảm thiết truyền đến.
Thời điểm đèn sáng lên chỉ thấy Sở Thiên, Dung Dung, Phong Vô Tình cùng Hổ Bang tứ tướng đứng đó.
Vốn là bảy tám chục người Hổ Bang còn sống sờ sờ, giờ đã ngã xuống trong vũng máu, trên người còn găm cung tên. Hổ Bang chiến tướng lúc này mới cảm thấy sợ hãi. Vốn tưởng rằng trận chiến này có thể lấy mạng Sở Thiên nhưng nhìn thế cục bây giờ thì rõ ràng Sở Thiên mới là người muốn tiêu diệt mình.
Đầu cuối đường đã xuất hiện vài bóng người. Vương Đại đang xuất hiện ở đầu đường dáng vẻ tươi cười mang theo mấy chục người lực lưỡng mỗi người tay mang theo dao bầu lưng đeo cung tên. Rõ ràng là những mũi tên vừa bắn ra là do bọn họ làm.
Sở Thiên nhìn Vương Đại nhẹ nhàng cười nói:
- Đại huynh đệ, thủ pháp tinh của bọn họ chuẩn chính là nhờ cậu đã vất vả huấn luyện rồi.
Vương Đại khoan hậu cười:
- Thiếu soái quá khen, Thương ca bọn họ đông tây chinh chiến đã chiếm được không ít giang sơn. Những ngày này tự nhiên cũng không thể nhàn rỗi cũng nên huấn luyện ít quân tinh nhuệ cho Thiếu soái. Đêm nay nhận được chỉ lệnh của Thiếu soái đã vội tới đây, không biết Thiếu soái có thỏa mãn với trận này không?
Sở Thiên gật đầu lập tức nhìn hơn mười anh em cao lớn chí khí cao giọng nói:
- Vô cùng thỏa mãn, mọi người sẽ là lực lượng trung kiên nhất của Soái Quân. Sự hiện hữu của mọi người chính là để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540754/chuong-294.html