- Tốt 3 tiến 1.
Sở Thiên bắt đầu phản kích:
- Đá núi, có thể mài thành ngọc. Quân cờ này của Sở Thiên là phế hay không phế còn do ý của hắn. Nếu quân cờ là phế, xe chỉ là một quân tốt, nếu không phế, quân tốt này trở thành xe.
Tô lão gia chậm rãi đứng dậy, mắt toát ra một ý nghĩ sâu xa, thản nhiên nói:
- Thiếu soái lấy lui làm tiến, rõ ràng là muốn đem lão hủ vào vòng phân tranh của các cậu rồi. Lão hủ vốn đã không màng danh lợi, nước cờ này của Thiếu soái có mạo hiểm quá không.
Sở Thiên không dám tự cao, cũng đứng lên, khiêm tốn nói:
- Lão gia tuy đã không màng danh lợi, nhưng cháu mạo muội hỏi một câu: Ngài có còn một tấm lòng son với đất nước, muốn người dân được hưởng quốc thái dân an.
Hai người một già một trẻ đã lấy Trung Quốc ra làm bàn cờ, lấy cả thiên hạ ra làm quân cờ.
Tô lão gia rất bình thản, khuôn mặt không lộ ra yêu, ghét, vui, buồn, chỉ thản nhiên nói:
- Lão hủ cả đời tận trung với nước, sao lại không hy vọng thiên hạ thái bình, quốc thái dân an nhưng Thiếu soái không đề cao mình quá chứ, chẳng lẽ Thiếu soái cho rằng mình thống soái 2000 Soái quân là có thể cho nhân dân Trung Quốc một cống hiến vĩ đại.
Sở Thiên hiểu để thuyết phục được thế hệ những người như ông phải xuất phát từ đại cục mới có thể tìm ra những điểm cốt yếu. Sở Thiên luôn tin rằng không có kẻ mãi mãi chỉ có lợi ích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540743/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.