Khi Đường Chí Cường ngã xuống đất, khi ngất đi có nhìn thấy khuôn mặt Mặt rỗ có điểm rất lạ.
- Kim Ngư Nhãn, mau vào trói người!
Mặt rỗ hét lớn ra phía ngoài cửa.
Chu Lục vội vàng xông vào, cùng với mặt rỗ trói Đường Chí Cường như một cái bánh chưng, sau đó lau mồ hôi, hưng phấn nói:
- Anh Mặt rỗ, có hai trăm vạn rồi!
Mặt rỗ nhìn Đường Chí Cường nằm trên mặt đất, thở dài:
- Anh Cường, chớ trách ta, đó là hai trăm vạn nha!
Trời vừa rạng sáng.
Mặt rỗ và Kim Ngư Nhãn đứng im phăng phắc bên cạnh Sở Thiên, bọn chúng đã sớm nghe danh Thiếu soái trẻ tuổi của Soái quân! Biểu lộ của Sở Thiên thâm sâu khó lường khiến trong lòng chúng cảm thấy bất an, thậm chí có chút sợ hãi, tự hỏi liệu Sở Thiên có trả cho chúng hai trăm vạn hay không.
Sở Thiên ngồi xuống, nhìn khuôn mặt Đường Chí Cường, xem xét cẩn thận một hồi, xác định là người trung niên "tập kích" Hứa Bán Hạ ở Cựu Hoan Như Mộng, mỉm cười, đứng lên, nói với Quang Tử:
- Anh Quang, hai người anh em này đã vất vả, trả tiền công cho họ đi!
Quang Tử gật đầu, lấy ra một vali đã chuẩn bị sẵn ở góc phòng, mở ra trước mặt Kim Ngư Nhãn và Mặt rỗ, ánh tiền đỏ khiến tròng mắt chúng đỏ theo. Mặt rỗ và Kim Ngư Nhãn vội vàng nhận lấy, muốn xem liệu có đủ hai trăm vạn hay không, nhưng thấy Sở Thiên đứng trước mặt thì không dám đếm.
Sở Thiên tựa hồ nhìn ra tâm tư của bọn chúng, vỗ bả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540690/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.