Con mắt Vương giáo sư mở to ngạc nhiên, có chút không tin những lời Sở Thiên vừa nói. Đối với ông ta mà nói việc Sở Thiên có thể đồng hành cùng là một chuyện mà ông luôn mong muốn từ sau khi gặp Sở Thiên. Vì bản thân mình rất mong muốn nên cũng không dám nhắc tới, bây giờ Sở Thiên lại chủ động yêu cầu được đi cùng thì sao ông ta không mừng rỡ được chứ?
Vì vậy Vương giáo sư một lần nữa nắm lấy tay Sở Thiên xúc động nói:
- Sở Thiên, tôi mong muốn cậu đi cùng còn không hết nữa, sao có thể không đồng ý chứ? Có cậu tôi cảm thấy công cuộc tìm kiếm văn vật này nắm chắc thêm vài phần, yên tâm đi, dẫn ai đi cùng tôi có thể tự quyết được.
- Phương Tình cũng sẽ đi.
Sở Thiên lại nói ra một câu:
- Cô ấy sẽ là một trợ thủ rất tốt, Phương Tình, chị đồng ý không?
Trên mặt Vương giáo sư thêm một lần nữa phấn khởi gật gật đầu nói:
- Được, được, trước giờ tôi luôn cảm thấy Phương Tình rất có tiềm ẩn trong lĩnh vực khảo cổ, ước gì cô ấy có thể đi cùng tôi.
Phương Tình dịu dàng nhìn Sở Thiên, mặc dù cô không có hứng thú với việc tìm kiếm cổ vật nhưng chỉ cần nơi nào có Sở Thiên thì cô đều cảm thấy có ý nghĩa, cho dù có nguy hiểm tới đâu, vất vả tới đâu cô đều không sợ, vì vậy cô ấy gật gật đầu nói với Sở Thiên:
- Tôi sẽ đi.
Sở Thiên gật gật đầu, thần sắc vô cùng nghiêm túc nhìn Vương giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540672/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.