Sở Thiên cuối cùng cũng đặt đũa xuống, đứng dậy định đi ra ngoài xem xem người con gái làm Hà Hãn Dũng thần hồn tiên đảo là người như thế nào. Lúc đi qua chiếc ghế sô pha, con mắt Hà Ngạo Vi lóe lên vẻ mê say, hẳn cô đã nhìn ra tâm tư của Sở Thiên nên nhẹ nhàng nói:
- Đỡ em dậy, em cũng muốn xem cô gái đó là thần thánh phương nào.
Sở Thiên nhẹ nhàng thở dài, bước tới, đưa tay phải mình ra, bàn tay ngọc ngà của Hà Ngạo Vi lập tức nắm chặt Sở Thiên, cố gắng đứng dậy. Lúc đứng dậy ánh mắt Sở Thiên rõ ràng nhìn thấy thần sắc mỹ lệ, say đắm lòng người của Hà Ngạo Vi, dường như không hề hung hăng như lúc sáng. Thậm chí Sở Thiên còn hơi cảm nhận được sự ưu sầu trong lòng cô.
Sắc mặt Hà Ngạo Vi dần dần đỏ lên, trong lúc lắc lư thân thể không ngừng va chạm vào Sở Thiên, thậm chí còn chủ động ôm nửa eo Sở Thiên. Cô công chúa hung hăng bá đạo ngày xưa giờ lại trở thành một cô nàng dịu dàng.
Lúc đi ra của phòng, Hà Ngạo Vi đột nhiên hỏi một câu làm Sở Thiên giật mình:
- Nếu em không bá đạo như vậy, anh có thích em không?
Sở Thiên sững sờ, Hà Ngạo Vi này có phải thay đổi nhanh quá rồi không? Buổi sáng còn hận nỗi không thể dùng ánh mắt giết mình, giờ lại nói câu nói mập mờ như vậy. Trong lòng Sở Thiên hơi lộp cộp, rồi lập tức cười nói:
- Em uống say rồi.
- Không, em, em không say. Anh đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540667/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.