Sở Thiên mệt mỏi không thua gì tổng thống, không chỉ nhà trường thăm hỏi mà còn có phụ huynh nữa. Bởi vì họ phát hiện Sở Thiên đã trở thành linh hồn của lớp 13, khi Sở Thiên có mặt ở lớp học, lập tức toàn bộ lớp 13 hăng hái hơn, suy nghĩ sinh động hơn. Vừa nghe Sở Thiên bị bệnh, lòng tin của tất cả học sinh không khỏi bị giảm sút. Vì vậy phụ huynh của chúng bắt đầu sử dụng mọi mối quan hệ, để Sở Thiên được ở trong phòng bệnh cao cấp, thay bác sĩ, mua các loại thuốc bổ đắt đỏ mỗi ngày. Học sinh của lớp 13 đến thăm, chị Mị cùng Lâm Ngọc Đình cũng đã tới một lần, phát hiện ra rằng Sở Thiên hoàn toàn không cần đến sự thăm hỏi của họ. Phụ huynh học sinh đều thay phiên nhau đến thăm Sở Thiên mỗi ngày, hy vọng hắn sớm có thể khôi phục sức khỏe.
Nằm trên giường bệnh, vẫn chưa đến 10 giờ Sở Thiên thầm than thở, thật là không có một phút yên tĩnh, bản thân đang muốn nhân cơ hội ốm để được nghỉ ngơi vài ngày, không ngờ đến lại càng phiền toái hơn như thế, đành phải lên tiếng, rằng bản thân cần được nghỉ ngơi yên tĩnh một ngày, chiều mai sẽ quay lại với lớp 13, kiên quyết ngăn phụ huynh học sinh đến thăm mình, còn dư lại vài giờ thì phải yên tĩnh mới được.
Diêu Tân Nhu ở cạnh bận rộn chăm sóc Sở Thiên, vừa lấy xúp cá ra vừa nói:
- Này cậu, cậu thật không có số hưởng thụ. Những phụ huynh này đưa canh đến, còn có thuốc bổ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540562/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.