Lâm Ngọc Thanh tạm thời không xét hỏi ở văn phòng mà chuyển tới tầng ba nhà khách Duyên Giang. Cả tòa nhà được canh phòng cẩn mật. Sở Thiên không hiểu tại sao không thực hiện ở viện Kiểm sát hay cục Công an? Nhưng rồi hắn nhanh chóng hiểu ra nơi đây an toàn hơn, tránh được tai mắt của đối phương, hơn nữa dễ dàng cho việc quát tháo bày trò, hiệu suất làm việc cũng cao hơn nhiều.
Lấy lời khai xong, Lâm Ngọc Thanh chần chờ một chút:
- Sở Thiên, chú mấy ngày này sẽ phải bận rộn ở đây, ăn ở đều có thể ở chỗ này. Cháu có thể giúp chú chiếu cố Ngọc Đình giúp chú không? Có cháu bên cạnh con bé, chú cũng yên lòng.
Sở Thiên gật đầu, Lâm Ngọc Thanh quyết làm cho ra ngô ra khoai rồi; không có mấy ngày điều tra này, sợ rằng khó có được bản án hoàn hảo.Giờ này chắc hẳn bọn Lý Tử Phong như kiến bò trên chảo nóng, hoảng hốt không biết sẽ làm ra chuyện gì. Sở Thiên lo cho Lâm Ngọc Thanh liền lên tiếng nhắc nhở:
- Chú Thanh, vẫn câu nói kia, chó cùng đứt dậu.
Lâm Ngọc Đình cũng gật đầu, ân cần nhìn cha mình.
Lâm Ngọc Thanh cười cười:
- Không có việc gì, lần này cả trung ương tới tỉnh đều đã thành lập tổ chuyên án. Chú Thanh cũng nhận được nhiều tầng bảo vệ hơn, cho dù Lý Tử Phong có gan lớn hơn nữa cũng không dám ra tay với ta.
Lâm Ngọc Thanh nhẹ giọng:
- Kỳ thật chúng ta đã sớm âm thầm điều tra Lý Tử Phong, chẳng qua là một mực không tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-thieu-soai/1540510/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.