Tuy nói tướng mạo của Lưu Vũ Phi có vẻ không có gì biến hóa, nhưng nếu có người cẩn thận quan sát tất sẽ phát hiện trên thân thể hắn thỉnh thoảng có một cỗ khí lưu màu trắng như ẩn như hiện vây vòng quanh người hắn, nếu người nào tu đến đại thần thông nhìn thấy sẽ thất kinh mà kêu rằng chỉ có thần nhân mới có thần khí như vậy.
Tại tu chân giới sẽ không có người nào có khí lưu xuất hiện quanh thân, chỉ có tiên nhân mới có tiên khí vây quanh, nhưng tiên khí của tiên nhân lại có màu tím, bất quá thần khí trên thân thể Lưu Vũ Phi toát ra thì người tu chân căn bản không thể nhìn thấy, chỉ có tiên nhân của tiên giới mới có thể nhìn thấy đây là thần khí đại biểu cho thần nhân. Tuy tướng mạo hắn không thay đổi nhưng trên người hắn bây giờ lại toát ra khí chất xuất trần thoát tục, nhất là cặp mắt sáng ngời thâm sâu, nếu ai chăm chú nhìn rất dễ dàng lạc vào trong ánh mắt của hắn. Lưu Vũ Phi từ trong Giang Sơn Xã Tắc Đồ đi ra, trong lòng thầm nghĩ: " Ta không biết đã tu luyện mất bao nhiêu năm, không biết ngoại giới hiện giờ cũng đã trải qua bao nhiêu năm rồi. Ai! Nếu thế giới bên ngoài đã qua trăm năm thì ta đã thành đứa con bất hiếu, bỏ đi, hay là hỏi thần thú bên ngoài trước xem thế giới bên ngoài bây giờ đã là bao nhiêu năm."
Lưu Vũ Phi đi ra khỏi Tu Luyện Thất tới bên ngoài, nhìn thấy Phượng Hoàng đang đứng trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-than-nhan/189896/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.