Vương Lương trong lòng biết mình khó thoát kiếp nạn, đối với Lưu Vũ Phi hắn vẫn không thể hiểu rõ, hiện ra một nụ cười bất đắc dĩ: " Thân phận đã bị bại lộ ta cũng không thể nói gì hơn, cho dù chết cũng muốn để cho ta tâm phục, ở Tinh Tông hơn hai mươi năm ta tự nhận là thiên y vô phùng(trời cũng không biết),cũng chưa có người nào đối với thân phận ta hoài nghi, xin hỏi các hạ như thế nào hiểu rõ thân phận của ta?".
" Không có gì đáng nói, chút năng lực ấy của ngươi đối với bọn họ có lẽ thật là thiên y vô phùng, ngươi sai lầm lớn nhất chính là không nên liên lụy đến ba người chúng ta, dù người là vô tâm cũng được, cố ý cũng được nếu đã làm phải trả giá lớn, yên tâm đi ta sẽ không đem người hình thần câu diệt " vừa nói, hai thay Lưu Vũ Phi nắm chặt lại, vào lúc Vương Lương đang muốn hiểu rõ. Đột nhiên hộ sơn kết giới của Tinh Tông rung lên một trận, kế đến có mấy tiếng nổ mạnh kịch liệt.
Lưu Vũ Phi khẽ cười nói: " Xem ra người che chở của người tới rồi, a a nói vậy đám người Tinh Tông nhất định gặp sẽ tiếp đón tốt bọn hắn ". Bên ngoài kết giới, không môn chưởng môn Giang Lôi đem người vừa tới dùng Chưởng Tâm lôi trực tiếp đánh về phía Tinh Tông đại trận. Mặt khác một trăm người ở bên ngoài khiêu khích, để cho mọi người Tinh Tông đến tử chiến một trận. Khuôn mặt Ngũ Thiên Hành âm trầm, trầm giọng quát: "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-than-nhan/1444163/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.