Lưu Vũ Phi Phi than thầm ở trong lòng: "Bọn này đúng là những quan chức mà ngay cả chút tâm huyết đều không có, Trung Quốc nếu muốn bằng bọn người này mà quật khởi, thì thật là nằm mơ giữa ban ngày. Tiếp theo giống như làm ảo thuật từ trong tay hắn hiện ra một tay cơ, Lưu Vũ Phi Phi rút điện thoại ra nói với Long Tam: " Ta là Lưu Vũ Phi Phi đây!" " A! Tiên sinh người có khỏe không! Chẳng biết ngài lần này tìm ta là muốn ta làm gì ah?" Từ đầu bên kia điện thoại truyền đến thanh âm của Long Tam, cả ngạc nhiên lẫn vui mừng xen kẽ. "Long Tổ trưởng, ngươi có thể liên lạc với những người đương quyền có quyền lực cao nhất không? Tốt nhất là người Chủ tịch quốc gia, nói là có ta tìm, mặt khác ngươi nói với mấy người bọn họ một chút, để bọn họ không báo cảnh sát cũng không cần lo lắng ta sẽ đem bọn họ thế nào!" Lưu Vũ Phi Phi đã từng chứng kiến mấy quan viên của Thương vụ sợ đến nỗi cả người run lập cập, tâm vừa nghĩ đến nên mới thêm một câu như vầy. "Được, tiên sinh! Bất quá cấp bậc hiện tại của ta còn chưa đủ liên lạc người đứng đầu, ta phải thỉnh quốc an cục trưởng chuyền đạt. Thỉnh ngài chờ chỉ chốc lát!" Lưu Vũ Phi Phi lên tiếng, đưa điện thoại di động chuyển cho bộ trưởng Thương vụ "Không biết Long Tam đối với Thương vụ bộ nói những thứ gì, hắn vừa lại giải đáp vài câu!" Vốn đã thấp thỏm lo âu tình hình thực tế cũng bị vuốt lên, hướng ánh mắt về phía Lưu Vũ Phi Phi thay đổi liên tục. Những quan viên khác hướng ánh mắt dò hỏi về phía Thương vụ bộ trưởng, những người này bị Lưu Vũ Phi Phi dọa, không còn dám ho he tí gì! Bọn họ mới vừa rồi biết trò chuyện với Thương vụ bộ trưởng là ai. Theo tình thế trước mắt thì đối với tên này có quan hệ. Thương vụ bộ trưởng nói cho bọn họ không cần lo lắng, bọn họ đều an toàn, làm cho mọi người ở nhà cùng đợi cấp trên một lần nữa chỉ thị, bọn họ mới thoáng dẹp loạn khủng hoảng trong lòng. Nói về chức quyền Thương vụ bộ trưởng so với Long Tam còn muốn cao hơn, tốt hơn nhiều. Nhưng đối với đặc công đầu mục Long Tam, Thương vụ bộ trưởng vẫn có điểm kiêng kị, loại kiêng kị này tại các triều đại quan viên vẫn truyền lưu, đã thành truyền thống quan trường ở Trung Quốc. Không có một quan viên nào có vị trí như ngày nay mà sạch sẽ, cũng chẳng muốn là bị đặc công nhìn chăm chú vào.Chỉ cần cho bọn hắn một tội danh nào đó thì không chết cũng bị lột da, chỉ còn nước về quê chăn vịt. Đám quan viên không dám nói chuyện với nhau, Lưu Vũ Phi Phi cũng không thèm cùng bọn hắn nói chuyện. Cứ như vậy tất cả mọi người an tĩnh tại chỗ hơn mười phút đồng hồ. Điện thoại tùy thân Thương vụ bộ trưởng vang lên, nhìn thoáng qua đến mã số điện thoại, đè xuống chấn động trong lòng, cung kính nói:" Chủ tịch, người khỏe ah!" tiếp được chính là không ngừng trả lời " Dạ! Hiểu ah" Cuối cùng Thương vụ bộ trưởng đem điện thoại chuyển cho Lưu Vũ Phi Phi, ánh mắt nhìn về phía Lưu Vũ Phi Phi càng thêm kinh hãi! Vẻ mặt Lưu Vũ Phi Phi vẫn bình thản, tiếp nhận điện thoại thản nhiên nói:" Nói đi, các ngươi cuối cùng quyết định như thế nào. Ta chỉ muốn kết quả, không cần nhiều lời, ta không thời gian rỗi với các ngươi tán dóc. Chờ ngày nào đó trong các ngươi có người mà ta thấy hứng thú thì đến lúc đó chậm rãi trò chuyện còn chưa muộn!" Ngữ khí của Lưu Vũ Phi Phi làm cho bọn quan viên này cả kinh, mắt tròn mắt dẹt nhìn Lưu Vũ Phi Phi. Hình như chưa từng có người dám nói chuyện với Chủ tịch như thế. Lưu Vũ Phi Phi tại trong mắt bọn họ phảng phất chính là một con quái vật. Thương vụ bộ trưởng như thế nào cũng không rõ, Chủ tịch vì sao như thế coi trọng người này, chẳng lẽ bởi vì hắn là dị năng giả? Cảm giác ngữ khí Chủ tịch đối với Lưu Vũ Phi Phi cũng không ngoài ý muốn, cũng tôn kính yêu cầu Lưu Vũ Phi bay tới Nam Hải làm khách, đối với hành động Lưu Vũ Phi Phi cự tuyệt cũng không có cảm thấy tức giận. Đồng thời hướng Lưu Vũ Phi Phi tỏ vẻ, quốc gia sẽ vô điều kiện duy trì quyết định của hắn. Hắn đã hạ lệnh cho Thương vụ bộ trưởng, sau đó tuyên bố chỉ thị quốc gia mới nhất. Như vậy đối với câu trả lời thuyết phục này, đã sớm nằm trong dự liệu của Lưu Vũ Phi Phi. Nếu như đám đại thành viên này sau khi biết thân phận của hắn mà vẫn kiên trì mình thấy thì tốt nhất không nên có mặt ở trên đời này nữa. Chấm dứt cùng Lưu Vũ Phi Phi trò chuyện, Tổng lý tại một bên quan tâm hỏi:" Chủ tịch thế nào rồi, hắn đáp ứng yêu cầu chúng ta sao?" " Còn không có, hắn vẫn đang giữ lập trường. Nếu hi vọng của hắn không đạt đến thì sẽ không cùng chúng ta gặp mặt " Một người Thường ủy cảm thán nói:" Hắn đúng là kỳ nhân, không thể vì nước mà sử dụng thì thật sự đáng tiếc, quản lại không được, hoàn hảo hắn không có dã tâm, nếu không thế nhân này còn có ai có thể chế trụ hắn, các ngươi nói trên đời này thật có thần tiên tồn tại không? Nếu không như thế nào giải thích được sự tồn tại của hắn?" Chủ tịch quyết đoán nói:" Tốt lắm, không thảo luận hắn là cái gì thân phận, lần này vận mệnh sự kiện quốc gia, quốc nội bộ phận lúc đó chấm dứt, quyết nghị đối với công ty Tây Vũ nhất loạt hết thảy hủy bỏ, mặt khác phân phó Bộ ngoại giao liên quan chuẩn bị cho tốt, ứng phó làn sóng kháng nghị của nước ngoài, ngoại kinh ủy, Thương vụ bộ làm tốt công tác chuẩn bị. Lần này chúng ta cường ngạnh một lần, chỉ cần Mỹ, Anh, Ý tuyên bố tăng thuế quan đối với thương phẩm nước ta, thì trước tiên tại quốc nội, gia tăng thuế quan đối với thương phẩm của ba nước." " Chủ tịch, như thế như vậy sợ rằng sẽ dẫn đến chiến tranh mậu dịch, đối với kinh tế trong nước sẽ có tổn thất rất lớn. " Tổng lý sợ như thế sẽ có thái độ cường ngạnh, cuối cùng sẽ dẫn đến ảnh hưởng kinh tế quốc nội. Một Thường ủy khác nói:" Tổng lý, ta xem ra cũng chưa chắc là chuyện xấu, nước ta trước kia chính là rất ôn hòa, tây phương mỗi nước hết lần này đến lần khác đều được voi đòi tiên. mặc dù trụ cột kinh tế quốc nội tương đương phổ yếu, nhưng cũng không đến nỗi không thể xoay xở được, ngược lại người tiêu thụ nước ngoài có thói quen mua thương phẩm giá rẻ nước ta, nếu như toàn diện đề cao thuế quan, chỉ biết cho bọn hắn chính mình mang đến áp lực của lạm phát." Mấy Thường ủy khác gật đầu, tỏ vẻ đồng ý. " Tất nhiên tất cả mọi người cho rằng chúng ta nên cường ngạnh thích hợp, như vậy thì cứ như vậy mà làm đi." Chủ tịch cuối cùng ra chỉ thị. Thương vụ bộ trưởng mọi người vừa đi ra khỏi phòng họp, lập tức bị phóng viên bao bọc vây quanh. đối mặt với những vấn đề của phóng viên, Thương vụ bộ trưởng chỉ phát biểu thanh minh hai điểm. Thứ nhất, chính phủ toàn lực duy trì quyết định của công ty Tây Vũ, tôn trọng quyền tự chủ về mua bán của công ty Tây Vũ. Thứ hai, chính phủ thừa nhận một đoạn thời gian trước, đối với công ty Tây Vũ tiến hành hành chính can thiệp không thỏa đáng, đối công ty Tây Vũ viện đã bị bất công, tỏ vẻ chân thành xin lỗi " Thương vụ bộ trưởng nói ra hai điểm thanh minh, làm cho tất cả phóng viên mắt trợn tròn, trước sau không tới một giờ, lập trường chính phủ chuyển biến 1800. Công ty Tây Vũ đã làm cái gì trong lúc này, lại làm cho đối nội chính dị thường nghiêm khắc của chính phủ Trung Quốc, thỏa hiệp đích cúi đầu nhận lỗi. Đương thời giới truyền thông, đem thông báo của Lưu Vũ Phi Phi ra phân tích. Dân chúng tại Mỹ, Anh, Ý tam, đang kích động biểu tình, chỉ trích công ty Tây Vũ và chính phủ Trung Quốc không công bằng cùng với nội dung Lưu Vũ Phi Phi, làm trái nhân quyền. " Mỹ, Anh, Ý tam quốc nội bộ phát ra thanh âm chế tài, từ từ tăng vọt " Được cấp trên ra chỉ thị, ngoại kinh ủy cũng cấp tuyên bố lập trường chính phủ Trung Quốc: "chỉ trích Mỹ, Anh, Ý tam quốc, làm như thế chính là đối với Trung Quốc là buôn bán lừa bịp, cũng cảnh cáo tam quốc không nên lấy vận mệnh nước, làm cái cớ để trừng phạt Trung Quốc. Một khi tam quốc không để ý phản đối của chính phủ Trung Quốc đích, khư khư cố chấp áp dụng trừng phạt thì chính phủ Trung Quốc sẽ áp dụng biện pháp tương tự." Tam quốc kinh mậu bộ khi nhận được thư hàm của ngoại kinh ủy thì cảm thấy bất khả tư nghị. Phản ứng của chính phủ Trung Quốc nằm ngoài dự liệu của bọn họ. Công văn cường ngạnh như thế này xuất hiện tại Chính Phủ Trung Quốc là rất hiếm thấy. Đây chính là Trung Quốc thông báo cực mạnh ngạnh lập trường những năm gần đây. Đối với nguyên thủ tam quốc này, còn bí mật tiến hành một lần thảo luận. Tam quốc nguyên thủ cũng biết, chế tài Trung Quốc không thể nghi ngờ sẽ làm cho quốc gia mang lạm phát nguy hiểm. Dân chúng quốc nội bởi vì chế tài, không cách nào hưởng thụ Trung Quốc thương phẩm giá rẻ, vừa lại hội kháng nghị chính phủ vô năng. Chế tài là một thanh kiếm hai lưỡi, đả thương người đồng thời lại muốn thương mình, làm cho tam quốc nguyên thủ trong lúc nhất thời cũng là vô kế khả thi. Trải qua hơn một giờ bàn bạc đi bàn bạc lại, tam quốc nguyên thủ cuối cùng đạt thành một hiệp nghị. Ngày kế tiếp, Mỹ, Anh, Ý tam quốc tại truyền thông công bố hành động mới nhất: Tăng thêm 30% thuế quan đối với tất cả hàng hóa có xuất xứ từ Trung Quốc. Tại công cáo cuối cùng biểu thị đây là hành động bảo vệ lao động quốc nội tại các xí nghiệp không có liên quan đến vận mệnh nước như trước đây. Đây là chính phủ tam quốc dò xét, nếu như chính phủ Trung Quốc phản ứng không quyết liệt, bọn họ bước tiếp theo sẽ tăng thêm thuế quan, mượn lấy áp bách Trung Quốc. Chính là sau công bố của tam quốc không lâu sau, chính phủ Trung Quốc không có để cho bọn họ thất vọng. Từ Bắc Kinh truyền ra, Trung Quốc đối với tất cả hàng hóa thương phẩm đến từ Mỹ, Anh, Ý tam quốc tăng thêm 35% thuế quan. Nhất là đối với xe hơi, linh kiện điện tử thì thuế quan càng tăng đến 40%, và đây cũng là vì bảo vệ các xí nghiệp lắp ráp ô tô, máy tính quốc nội. Chiến tranh mậu dịch, cứ như vậy lặng lẽ khai triển. Mỹ, Anh, Ý tam quốc, đối phản ứng chính phủ Trung Quốc cảm thấy ngoài ý muốn. Song phương phát hành công cáo, trước sau khác biệt không tới một giờ. Chính phủ Trung Quốc trước kia không có giống như vậy, đầu tiên là mãnh liệt phản đối, lại phái người đến quốc gia bọn họ tiến hành hiệp thương trực tiếp áp dụng tăng thuế quan qua lại, hiển nhiên là sớm đã có chuẩn bị. Trung Quốc lại một lần nữa làm cho thế giới khiếp sợ, trên thế giới tất cả môi giới đều ở đầu bản đầu đề, công bố tranh chấp mậu dịch song phương quốc gia mới nhất. Thị trường chứng khoán phản ứng vĩnh viễn là nhanh nhất, công ty bán lẻ khổng lồ nước ngoài đứng mũi chịu sào bị ảnh hưởng nặng nề nhất. Nhà đầu tư của song phương sôi nổi bán tống bán tháo cổ phiếu trong tay. Như thế này cổ phiếu các công ty bán lẻ đều bị xuống giá trong một ngày. Tất cả công ty ngoại có liên quan với Trung Quốc cổ phiếu đồng thời giảm giá, vì thế kéo theo tổng thể hạ tỏa, trong vòng một ngày điên cuồng tiết liễu hơn một ngàn điểm. Trước mắt mới là ngày thứ nhất, đã phản ứng mãnh liệt như vậy. Mỹ, Anh, Ý tam quốc căn bản là không nghĩ tới, Trung Quốc đối với quốc gia chính mình lại có ảnh hưởng lớn đến như thế. Quan viên trong nước đồng dạng chú ý đến thị trường biến hóa, nếu như tài chính Mỹ, Anh, Ý tam quốc trên thị trường, xuất hiện rung chuyển trên phạm vi lớn, bọn họ chính là thắng trận đầu. Ngày thứ nhất phản ứng, đã vượt phán đoán của các chuyên gia trong nước, kế tiếp chính là phản ứng thị trường bán lẻ. Chỉ cần tại nước ngoài các cửa hàng lớn và đa dạng về hàng hoá dịch vụ, trên phạm vi lớn tăng giá thương phẩm giá cả bán lẻ, quốc gia cũng đã thắng hai phần ba. Thị trường bán lẻ phản ứng, chuyên gia dự tính là ít nhất cũng mất một tuần, chỉ có chờ khi bán hết lượng thương phẩm tồn trữ, giá cả thương phẩm mới có thể chính thức tăng lên. Nhưng là phản ứng của người tiêu thụ tại mỗi nước, làm cho tất cả chuyên gia mở rộng tầm mắt. Từ khi tam quốc bắt đầu tăng thuế quan đối với thương phẩm Trung Quốc thì tại tam quốc, giá cả hàng hóa không có tăng lên thì đã bắt đầu điên cuồng tranh nhau mua. Vốn hàng hóa có thể bán trong vòng một tuần thì đã bị mua sạch trong vòng một ngày. Một ít đến chậm chỉ còn thấy những quầy hàng trống trơn. Ngày thứ hai xuất hiện cục diện xấu hổ khi các xí nghiệp bán lẻ không còn một chút đồ nào nữa. Mà từ quốc gia khác điều tới thương phẩm, người tiêu thụ không phải ngại giá cả quá cao, chính là ngại chất lượng quá kém. Mấy nhà xí nghiệp bán lẻ, thấy thuế quan lớn như vậy cũng quốc không vận ^ một điểm thương phẩm, tạm thời đích sung sung môn mặt. Nhưng là người tiêu thụ chứng kiến giá cả thương phẩm như vậy cũng bắt đầu nói không. Thương phẩm đồng dạng, giá cả so với ngày hôm trước cao hơn ba mươi phần trăm, ai cũng không thể tiếp nhận. Vì vậy các loại thanh âm phản đối, lần nữa xuất hiện tại tam quốc nội bộ: " Đều hô vang hủy bỏ thuế quan đối với thương phẩm Trung Quốc" Đối lập đến từ các nhà máy ở Trung Quốc, còn lại là tin tưởng mười phần. Bọn đều rất tin tưởng việc tam quốc hủy bỏ thuế quan đối với thương phẩm Trung Quốc chỉ còn là vấn đề thời gian. Lần này chiến tranh mậu dịch Trung Quốc đã dành phần thắng. Đối với phản ứng của quốc gia như vậy, Lưu Vũ Phi Phi cuối cùng có điểm hài lòng, lúc này vẫn không tới phiên hắn ra tay. Lưu Vũ Phi Phi cũng chờ mong biểu hiện cuối cùng của chính phủ. Mười ngày đi qua, Mỹ, Anh, Ý tam quốc rốt cuộc chịu không được áp lực của quốc nội. Đầu tiên thỏa hiệp hướng Trung Quốc phát ra tín hiệu hiệp thương. Nguyên thủ tam quốc lại một lần nữa hội ngộ, lần này đúng là tự đập đá vào chân mình. Nguyên thủ Tam quốc thấy kinh tế chế tài không cách nào có hiệu quả, ngược lại tại các diễn đàn quốc tế còn bị náo loạn chê cười. Để cho Trung Quốc như thế dễ dàng vượt qua kiểm tra, bọn họ thật sự lòng có không cam lòng. Vì vậy lại một cái âm mưu sau khi ba người bọn họ thương thảo được sinh ra, vì muốn hiểu được Trung Quốc vì sao đột nhiên trở nên cường ngạnh. Bọn họ muốn tại mặt quân sự thử dò xét một chút. Mỹ, Anh, Ý tam quốc chính mình không dám thử dò xét, bọn họ còn nhớ rõ một màn đông kinh, ai cũng không muốn cho nam nhân thần bí chạy đến trên không thành thị chính mình như vậy thêm một lần nữa. Như vậy chỉ có tìm một cái bia đỡ đạn để chấp hành, mà không thể nghi ngờ là tốt nhất đối chính là phản hoa quốc gia Indonesia. Indonesia chính là tại tây phương quốc gia cùng Nhật Bản đích âm thầm cầm cự hạ bộc phát đã chín mươi tám năm.(Tây phương quốc gia có hay không tham dự lãng tử không biết, Nhật Bản phái bảo thủ chính thức tham dự việc này) Ở trước mắt nguyên trụ dân cùng chính phủ quan viên, kiều cư Indonesia đối với người hoa tràn ngập cừu thị. Vì toàn bộ phương diện kích thích Trung Quốc, Mỹ, Anh, Ý đã hợp cùng Nhật Bản, lần nữa phái ra đặc công, đi trước Indonesia. Vì vậy, đặc công bốn nước bắt đầu xuyên toa quân đội phía sau, cùng chính phủ phản hoa phần tử (Indonesia trư hình như không có thân hoa chính trị gia) Nhất là những phần tử dân tộc cực đoan này, đặc công môn bắt đầu vận dụng các loại thủ đoạn đến du thuyết bọn họ, tận khả năng khơi mào đối với người hoa cừu thị. Đối với những nhân vật chủ chốt của chính phủ cùng quân đội du thuyết, còn lại là một loại khác phương pháp. Trung Quốc đã không phải là Trung Quốc của chín mươi tám năm trước mà trải qua hơn năm phát triển, đối với Indonesia ảnh hưởng càng hùng mạnh, tăng lên từng ngày. Hơn nữa Trung Quốc hàng năm đều đã có cự ngạch viện trợ tài chính. Những nhân vật chủ chốt trong chính quyền Indonesia trong lòng do dự, có muốn hay không trở lại cùng nhau bài hoa. Tthật sự áp dụng sau, Trung Quốc lại sẽ phản ứng như thế nào,là quốc gia Chủ tịch, so với tiền nhậm không biết cường ngạnh hơn bao nhiêu lần. Chọc giận Trung Quốc đến lúc đó, chẳng những viện trợ tài chính không có, có thể còn có thể gặp phải uy hiếp chiến tranh. Đối này đặc công bốn nước hướng Indonesia chính phủ cao quan cùng quân đội tướng lãnh giải thích, Mỹ, Anh, Ý, Nhật tứ quốc đem cung cấp càng nhiều tài chính, dùng để trợ giúp kinh tế Indonesia. Cũng lệ cử động cửu tám năm lần nọ bài hoa sự kiện, lúc ấy chính phủ Trung Quốc cũng không phải qua loa vài câu, không có một điểm thực chất muốn làm. Đặc công bốn nước còn giúp bọn họ phân tích, tựu tính Indonesia lần nữa bộc phát bài hoa sự kiện, chính phủ Trung Quốc cũng không nhất định đoạn tuyệt viện trợ. Quân đội Trung Quốc cũng sẽ không công kích lãnh thổ Indonesia. Vẫn dối gạt bọn này là đồ ngu ngốc, cho dù bài hoa sự kiện qua đi, trên quốc thổ Indonesia vẫn ở lại có người hoa, chính phủ Trung Quốc còn có thể cho Indonesia viện trợ. Thứ nhất là vì lấy lòng Indonesia chính phủ, không nên tại bách hại người hoa, thứ hai có thể biểu hiện cái gọi là phong phạm đại quốc. Trải qua du thuyết không ngừng, hơn nữa này đám cao quan vốn không có hảo cảm với người hoa, vận mệnh công ty Tây Vũ vừa lại không hướng bọn họ bán ra, trong lòng nọ vậy căn huyền lại một lần nữa rút động. Nghĩ đến người hoa trong tay nắm giữ tài phú, nghĩ đến chính phủ Trung Quốc phản ứng lúc trước, đám cao quan Indonesia này rốt cuộc gật đầu. Ở này nhóm người chọn sách hạ, các thành thị tại Indonesia, đầu đường xuất hiện vô số người, tuyên truyền lời lẽ phản hoa những người này bắt đầu bắt đầu bằng, người hoa như thế nào lấy tài phú vốn thuộc về bọn họ, công ty Tây Vũ vừa lại như thế nào phân biệt bọn họ, chẳng những không ra thụ vận mệnh nước, ngay cả tại Trung Quốc người Indonesia, Tây Vũ bệnh viện cũng không khám chữa bệnh cho. Bởi vì chính phủ ngầm đồng ý cho, người tại các thành thị đầu đường, tuyên dương phản hoa ngôn luận là càng ngày càng nhiều. Mà người ủng hộ đội ngũ, rất nhanh tăng nhiều vô cùng, có không ít kẻ lợi dụng đã cướp đoạt tài vật người hoa trên đường, cũng ấu đả người hoa đi ngang qua. Bộc phát đại quy mô bài hoa sự kiện, đã không thể tránh né. Càng ngày càng nhiều người hoa cầu viện đại sứ quán tại Indonesia, yêu cầu quốc gia hướng chính phủ Indonesia áp suất. Đại sứ quán đối với vấn đề này này phi thường coi trọng, mấy lần hướng chính phủ Indonesia kháng nghị, yêu cầu chính phủ ngăn lại trước mắt ngôn luận phản hoa tại các đại thành thị, cũng đem tình thế không khống chế được ra kháng nghị. Chính phủ Indonesia đối đại sứ quán ra kháng nghị, ra vẻ điếc tai ngược lại cưỡng từ đoạt lý đáp lại, đây là công dân chính là lời nói tự chủ quyền, chính phủ không có quyền ngăn lại. Mà đại sứ quán phái ra nhân viên điều tra, phát hiện sau lưng những người này, có bóng dáng đặc công nước ngoài. phán đoán xuất ra, lần này là có người nghĩ muốn lần nữa khơi mào, đại quy mô bài hoa sự kiện, mà chút đặc công rất có thể đến từ Mỹ, Anh, Ý, Nhật tứ quốc. Nhìn báo cáo điều tra trong tay, hơn nữa không ngừng gia tăng tin tức cầu viện, đại sứ tại Indonesia trong lòng như có lửa đốt. Đem tất cả tin tức điều tra, dùng tốc độ nhanh nhất truyền về cho quốc nội. Tại thư tín cuối cùng hơn nữa như vậy câu: " Trước mắt viện sinh hết thảy, đều cùng tây phương tam quốc cùng Nhật Bản có liên quan, thường xuyên xuyên toa tại các bài hoa thế lực trong lúc đó, tất cả đều là này tứ quốc đích đặc công. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m Nếu như tùy ý để bọn họ phát triển, thì quy mô so với chín mươi tám năm trước còn mãnh liệt hơn nhiều. Hy vọng quốc nội nhanh chóng giải quyết nguy cơ trước mắt, tốt nhất có thể cho chính phủ Indonesia thêm vào áp lực, khiến cho bọn họ ra mặt can thiệp, nếu không kiều cư Indonesia người hoa đem lần nữa thụ nạn."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]