Diệp Lăng Phi đột nhiên hỏi như vậy khiến Bành Hiểu Lộ không kịp phản ứng, Bành Hiểu Lộ chưa chuẩn bị gì về việc này, cô và Diệp Lăng Phi đang bàn về Bạch Tình Đình, bỗng nhiên Diệp Lăng Phi lại chuyển chủ đề sang cô, Bành Hiểu Lộ hơi sửng sốt, hỏi:
- Cái gì cơ?
- Anh hỏi em là nếu mang thai thì có trở nên khó tính khó nết không?
Diệp Lăng Phi lại hỏi.
- Làm sao mà em biết được!
Bành Hiểu Lộ không muốn tiếp tục đàm luận với Diệp Lăng Phi về vấn đề này nữa, cô nghiêng đầu, nói thầm:
- Anh vốn luôn như vậy mà!
Diệp Lăng Phi cười cười, tiếp tục lái xe, cuối cùng dừng lại trước một căn nhà, Diệp Lăng Phi mở ra cửa bước xuống xe, Bành Hiểu Lộ ngồi ở trong xe có vẻ như đang do dự không biết có nên xuống xe không, Diệp Lăng Phi đi vòng qua bên kia, mở cửa xe ra, nói:
- Đi thôi, em còn do dự gì nữa, chẳng lẽ em lo anh sẽ đưa em lên đó mưu đồ bất chính sao?
- Làm sao anh biết vậy, em đang nghĩ như vậy đấy!
Bành Hiểu Lộ nói,
- Bây giờ em đã hối hận, em phải về rồi!
Diệp Lăng Phi nghe Bành Hiểu Lộ nói như vậy, bỗng nhiên sa sầm mặt, bộ dạng cực kỳ hung ác, nói:
- Tiểu muội, em đã đến đây rồi muốn chạy cũng không có cửa đâu, em ngoan ngoãn cam chịu số phận đi, ừm, thơm quá, anh rất thích....!
Trông bộ dạng của Diệp Lăng Phi giống như là đàn chuẩn bị làm việc ác vậy, Bành Hiểu Lộ mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525696/chuong-1587-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.