Chương trước
Chương sau
Diệp Lăng Phi tỏ vẻ sầu mi khổ kiểm, nói:
- Tôi biết ngay là mọi chuyện sẽ thành ra thế này mà! Cô thật sự quá ngoan độc, đây quả thực là đang chiếm đoạt tài sản mà! Được rồi, được rồi, tôi không nói nhiều nữa, năm mươi triệu cho cô, như vậy được rồi chứ, nếu cô đồng ý, tôi sẽ đi chuyển khoản cho cô ngay bây giờ!
Diệp Lăng Phi vừa nói xong, Vu Tiểu Vũ lập tức cười đáp:
- Anh nói rồi đấy nhé, cứ quyết định như vậy đi, anh không được chơi xấu đâu đấy!
- Tôi là người hay lật lọng sao?
Diệp Lăng Phi nói,
- Bây giờ tôi rút tay về được rồi chứ?
- Tất nhiên rồi, chẳng lẽ anh muốn để cho em gái tôi nhìn thấy sao?
Vu Tiểu Vũ nhẹ nhàng nói,
- Nếu anh muốn thì tôi cũng không để ý đâu, lúc trước kia ở tỉnh thành không phải là chưa bị anh sờ qua!
Vu Tiểu Vũ nói như vậy xong, chỉ nghe Diệp Lăng Phi hừ lạnh một tiếng, nói:
- Cô đừng vu oan cho tôi, lúc ở tỉnh thành tôi chẳng làm gì cả, muốn chiếm tiện nghi của cô cũng là chuyện dễ dàng thôi!
Trong lúc rút tay về Diệp Lăng Phi còn bóp mông Vu Tiểu Vũ một cái, hắn cười nói:
- Năm mươi triệu cứ như vậy bị đoạt đi, tôi cũng cảm thấy hơi thua thiệt!
- Vậy buổi tối tôi ở cùng anh thì thế nào, tôi không ngại ngủ cả đêm với anh!
Vu Tiểu Vũ nhìn Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi bĩu môi, nói:
- Được, được, tôi sợ cô rồi, coi như vừa rồi tôi chưa nói gì! Tôi biết ngay là cô sẽ nói như vậy mà, bây giờ chúng ta đi làm thủ tục đi, tôi chuyển tiền cho cô, còn cô ấy à, tranh thủ thời gian đi làm chuyện của mình đi!
- Ừm, vậy được rồi!
Vu Tiểu Vũ đáp, cô bỗng nhiên nghiêng người đến trước mặt Diệp Lăng Phi, đặt lên môi Diệp Lăng Phi một nụ hôn, vừa cười vừa nói:
- Đây là phần thuởng của anh, bây giờ anh đã hài lòng chưa? Tôi không thể để anh chịu thiệt phải không, những gì tôi nói với anh là sự thật, nếu ngày nào đó anh muốn đến tìm tôi, tôi sẽ vẫn nhớ rõ những gì tôi nói với anh ngày hôm nay, bất kỳ lúc nào anh cũng có thể tới tìm tôi, thật ra tôi vẫn là xử nữ đấy!
- Còn tôi vẫn là xử nam mà!
Diệp Lăng Phi đứng dậy, lấy tay lau chỗ vừa được Vu Tiểu Vũ hôn, nói thầm:
- Cô có cần kiểm tra không, nếu cô còn là xử nữ thì tôi vẫn là xử nam!
Vu Tiểu Vũ nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy cũng không tỏ vẻ tức giận với Diệp Lăng Phi, cô cười nói:
- Anh có tin hay không thì tùy anh, nếu anh không muốn tôi thì để tôi đi tìm kẻ có tiền để bán lần đầu tiên của mình. Tôi thì khỏi cần phải nói, chỉ duy nhất một địa vị là chị của Bạch Tình Đình thôi, tôi tin rằng lần đầu tiên của tôi nhất định sẽ không rẻ, ừm, dù thế nào cũng phải tìm anh chàng nào đó đẹp trai một chút, Diệp Lăng Phi, anh nên suy nghĩ cho kỹ đi, anh thật sự không mua...!
- Mặc kệ cô, bây giờ tôi sẽ chuyển khoản cho cô!
Diệp Lăng Phi lẩm bẩm,
- Tôi phải nghĩ xem làm thế nào để dỗ dành Tình Đình vui vẻ lại đã!
Từ trước tới giờ Diệp Lăng Phi chưa hề nghĩ tới một việc, họa vô đơn chí, cũng có thể phúc vô đơn chí, lúc Diệp Lăng Phi vừa mới chuyển tiền cho Vu Tiểu Vũ xong, Dã Lang gọi điện thoại tới, Dã Lang cao hứng không gì tả xiết, vừa nhấc máy đã lập tức nói:
- Em có con rồi....!
- Vậy sao, anh đang định nói với cậu câu đó đấy!
Diệp Lăng Phi vừa nghe Dã Lang nói như vậy, hắn cũng lập tức kêu lên:
- Anh cũng có con rồi!
- Chẳng phải anh đã có một đứa rồi sao?
Dã Lang hỏi.
- Chẳng lẽ anh không thể có thêm một đứa nữa sao?
Diệp Lăng Phi nói đến đây, hắn đảo mắt một vòng, hỏi:
- Dã Lang, chúng ta là huynh đệ phải không?
- Vâng, làm sao vậy?
Dã Lang cảm thấy kỳ lại, hắn nghe Diệp Lăng Phi hỏi như vậy thì trong lòng hơi lo lắng, cứ cảm thấy Diệp Lăng Phi đột nhiên tỏ ra thân thiết như vậy, trong chuyện này nhất định có vấn đề, Dã Lang nói:
- Rốt cuộc anh muốn nói điều gì, anh nói như vậy khiến em cảm thấy không được an tâm lắm!
- Dã Lang à, thật ra cũng không phải chuyện gì to tát cả, chỉ là bởi vì một chuyện anh anh đắc tội với bà xã anh, anh nghĩ là chúng ta có thể ngồi với nhau một chút, dù sao thì vợ cậu cũng đang mang thai, nói không chừng song phương có thể nói chuyện với nhau tâm đầu ý hợp ấy chứ! Cứ quyết định như vậy đi, tối nay sẽ đến nhà cậu ăn cơm, bây giờ anh đi nói với vợ anh, cứ quyết định thế đi, cứ chuẩn bị trước đi nhé!
Dã Lang vừa định mở miệng, đã nghe thấy Diệp Lăng Phi dập máy, Diệp Lăng Phi làm vậy là để tìm kiếm lấy cơ hội hàn gắn với Bạch Tình Đình. Trước kia Diệp Lăng Phi không hề nghĩ đến chuyện này, trước kia Diệp Lăng Phi rất khinh thường chơi những thủ đoạn này, luôn cho rằng những thủ đoạn này quá nhàm chán, nhưng hiện giờ thì không còn cách nào, ai bảo Bạch Tình Đình đang tức giận chứ, điều mà Diệp Lăng Phi muốn hiện giờ là hòa hoãn quan hệ với Bạch Tình Đình, tìm kiếm tất cả các cơ hội để bồi đắp tình cảm với Bạch Tình Đình, đó là chủ ý của Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi lập tức đi tìm Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình vẫn còn đang họp, lần này Diệp Lăng Phi không dám tùy tiện xông vào thêm lần nữa, trong lúc Diệp Lăng Phi chờ ở ngoài đợi Bạch Tình Đình họp xong, Trịnh Khả Nhạc từ trong phòng họp đi ra, Diệp Lăng Phi nhìn thấy Trịnh Khả Nhạc, vội vàng kéo Trịnh Khả Nhạc vào trong góc tường, hỏi:
- Tình Đình không làm gì em chứ?
Trịnh Khả Nhạc nhìn nhìn Diệp Lăng Phi, cô lắc đầu, đáp:
- Tại sao phải làm gì em chứ, tổng giám đốc Bạch đối xử với em rất tốt mà, không hiểu anh đang nói cái gì nữa?
- Em bảo Tình Đình đối xử với em rất tốt?
Diệp Lăng Phi nghe Trịnh Khả Nhạc nói như vậy, hắn nheo nheo mắt lại, thầm nhủ:
- Hỏng rồi hỏng rồi, nếu Tình Đình thật sự không tức giận lời thì có nghĩa là có vấn đề rồi!
Diệp Lăng Phi thì thầm trong miệng, Trịnh Khả Nhạc không tiếp tục nói chuyện với Diệp Lăng Phi, quay người định đi, Diệp Lăng Phi giữ chặt lấy tay Trịnh Khả Nhạc, hỏi:
- Khả Nhạc, em đang giận anh à?
- Giận anh gì chứ?
Trịnh Khả Nhạc hỏi.
- Vậy thì không đúng a!
Diệp Lăng Phi nói,
- Trước kia lúc anh chưa về em rất nhớ anh mà, bây giờ anh đã trở về a, sao em lại lãnh đạm với anh như vậy chứ, không đúng, tuyệt đối có vấn đề!
- Điều đó thì có vấn đề gì chứ?
Trịnh Khả Nhạc nhếch miệng, nói:
- Tổng giám đốc Bạch nói, vì sức khỏe em, bảo em tránh xa anh ra! Em thật sự không cả chuyện đó mà anh cũng dám làm, bây giờ ngẫm lại em mới thấy. Em không nói ra thì hơn, kỳ thật, em tin là tổng giám đốc Bạch định rời bỏ anh cũng có một phần nguyên nhân vì nói đấy!
- Em nói cái gì?
Diệp Lăng Phi lập tức túm lấy Trịnh Khả Nhạc, hỏi:
- Em vừa nói cái gì?
- Em có nói gì đâu!
Trịnh Khả Nhạc nói thầm,
- Anh còn đi tìm tiểu thư, nghĩ là đã cảm thấy không sạch sẽ rồi, chẳng lẽ anh thật sự thiếu phụ nữ đến vậy, còn mắc bệnh xã hội nữa chứ! Những chuyện này đều là tổng giám đốc Bạch nói với tổng giám đốc Trương đấy, trong lúc đó em vô tình nghe được, em cho rằng anh không cần phải tìm những những người phụ nữ đó! Nhưng mà ngẫm lại cũng đúng, những người đàn ông như anh còn loại phụ nữ nào mà chưa tiếp xúc qua, có lẽ giống anh đã chán những người phụ nữ như bọn em nên mới muốn...!
- Nói bậy!
Diệp Lăng Phi kêu lên,
- Đây là vu oan cho anh mà!
Bộ dạng của Diệp Lăng Phi khiến cho Trịnh Khả Nhạc cảm thấy có chút sợ hãi, cô lẩm bẩm trong miệng:
- Tất cả mọi chuyện đều là tổng giám đốc Bạch nói, em chỉ nghe được mà thôi...!
Diệp Lăng Phi bỗng nhiên hiểu ra, nói không chừng Bạch Tình Đình chuẩn bị chơi mình như vậy, khiến cho những người phụ nữ khác tránh xa mình. Diệp Lăng Phi nhìn nhìn Trịnh Khả Nhạc, hỏi:
- Em tin những gì cô ấy nói sao?
- Em...!
Trịnh Khả Nhạc vốn rất tin tưởng chuyện này, nhưng hiện giờ cô trông ánh mắt của Diệp Lăng Phi cũng cảm thấy có gì đó không đúng, không còn dám khẳng định như trước kia nữa. Diệp Lăng Phi hừ lạnh, nói:
- Anh có cần phải đi tìm gái ở bên ngoài sao, về chuyện anh mắc bệnh xã hội thì càng khôi hài, nếu em không tin thì bây giờ em có thể nhìn xem!
- Em tin, em tin...!
Trịnh Khả Nhạc nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy xong, trong lòng cũng đã tin tưởng vài phần. Chỉ là, cô vẫn cảm thấy có chút khó hiểu, rõ ràng là mình nghe Bạch Tình Đình nói với Trương Lộ Tuyết như vậy, chẳng lẽ chuyện đó là giả sao? Diệp Lăng Phi không dây dưa với Trịnh Khả Nhạc nữa, hắn quay người lại, đi tìm Trương Lộ Tuyết, nếu đó là những gì Bạch Tình Đình nói với Trương Lộ Tuyết, nói không chừng Trương Lộ Tuyết cũng cho rằng mình như vậy, Diệp Lăng Phi không muốn mình cứ như vậy bị Bạch Tình Đình nói xấu sau lưng. Trương Lộ Tuyết không tham gia cuộc họp, cô đang ở trong phòng làm việc, Diệp Lăng Phi trực tiếp đi vào văn phòng của Trương Lộ Tuyết, thấy Trương Lộ Tuyết đang ngồi trong phòng làm việc, Diệp Lăng Phi lập tức nói thẳng:
- Lộ Tuyết, anh đảm bảo với em, anh tuyệt đối không đi tìm tiểu thư ở ngoài, càng không mắc những bệnh xã hội đó, anh trong sạch mà!
Trương Lộ Tuyết ngẩng đầu lên, thản nhiên cười nói:
- Trước giờ em không hề tin vào chuyện này, chẳng lẽ Tình Đình nói giỡn với em, em cũng tin là thật sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.