Chương trước
Chương sau
Bạch Tình Đình lái xe đến biệt thự của Bạch Cảnh Sùng, lúc cô tới nơi, Vu Tiểu Vũ đang cùng Bạch Cảnh Sùng ngồi trong đình nghỉ mát ở sân biệt thự, vừa uống trà, vừa nói chuyện, Bạch Tình Đình lái xe vào trong sân, sau khi đỗ lại, Bạch Tình Đình xuống xe. Bạch Cảnh Sùng thấy Bạch Tình Đình đã tới, ông ta liền cười nói:
- Tình Đình, sao con về nhà sớm vậy?
- Con đến thăm cha, tiện thể xem chị gái thế nào!
Bạch Tình Đình ngồi bên cạnh Vu Tiểu Vũ, cô và Vu Tiểu Vũ là hai chị em sinh đôi, chỉ là khí chất của hai người có sự khác nhau rất lớn, Vu Tiểu Vũ lớn lên trong cô nhi viện, không bằng Bạch Tình Đình từ nhỏ đã được giáo dục rất nghiêm túc, vì thế cho nên khí chất của cô kém hơn Bạch Tình Đình rất nhiều. Hiện giờ Vu Tiểu Vũ đang được đào tạo bao gồm rất nhiều phương diện như lễ nghi, quản lý v.v, cô phải đi học những thứ này để chuẩn bị cho việc ra mắt quỹ từ thiện, dựa theo những gì mà Diệp Lăng Phi đã hứa với Vu Tiểu Vũ lúc trước, Diệp Lăng Phi sẽ thành lập một quỹ từ thiện, quỹ từ thiện này do Vu Tiểu Vũ quản lý, chuyên môn cứu trợ cho những trẻ em mồ côi. Diệp Lăng Phi không để ý tới chuyện này, chuyện này đều do tập đoàn phụ trách, trước mắt đã chuẩn bị khá đầy đủ rồi, vì tương lai sẽ là người quản lý của quỹ này, Vu Tiểu Vũ phải được đào tạo ở rất nhiều phương diện. Hiện giờ Vu Tiểu Vũ rất chú ý tới cử của mình, nhất cử nhất động đều cho thấy cô đang được đào tạo bài bản. Vu Tiểu Vũ nở nụ cười, nói:
- Em gái, em đi tỉnh thành đã về rồi, chị còn lo mấy ngày nữa em mới về được, tối nay sẽ có một tiệc rượu, cha định bảo chị tham gia, nhưng chị đi một mình cứ cảm thấy lo lo, em gái, chi bằng tối nay em đi với chị đi!
- Chuyện này, ài…!
Bạch Tình Đình hơi chần chừ một lát, sau đó liền đồng ý:
- Cũng được, tối nay em cũng không có việc gì, vừa lúc em còn có chuyện thương lượng một chút với chị!
Kết quả xét nghiệm ADN của Vu Tiểu Vũ cũng đã có rồi, từ kết quả có thể khẳng định, Vu Tiểu Vũ chính là con gái của Bạch Cảnh Sùng, hiện giờ đã không còn gì phải nghi ngờ nữa, thật ra thì trước kia Bạch Cảnh Sùng đã sớm nhận định Vu Tiểu Vũ là con gái đã mất tích của ông ta, cho dù không có kết quả xét nghiệm ADN, Vu Tiểu Vũ cũng là con gái của Bạch Cảnh Sùng, kết quả xét nghiệm chỉ là để xác minh suy đoán của mọi người mà thôi. Quan hệ giữa Bạch Tình Đình và Vu Tiểu Vũ cũng đã có rất nhiều cải thiện,dù sao hai người có quan hệ ruột thịt, Bạch Tình ĐÌnh đảo mắt nhìn Vu Tiểu Vũ, dừng lại một chút, nói:
- Em phải về trước thay bộ quần áo, nếu tham gia tiệc rượu lời thì không thể mặc bộ này được!
- Ừ, chị chờ em!
Vu Tiểu Vũ khẽ gật đầu, đáp. Bạch Tình Đình vừa mới ngồi không lâu, đã đứng dậy, nói:
- Vậy thì con xin phép đi trước, cha, lần sau con tại tới!
Bạch Cảnh Sùng nhìn Bạch Tình Đình lái xe rời đi, ông ta cầm lấy chén trà, đưa lên miệng uống một ngụm trà nước, rồi lại để chén trà xuống, nhìn Vu Tiểu Vũ ngồi đối diện với mình, chậm rãi nói:
- Tiểu Vũ, cha thấy đứa nhỏ Tình Đình này hẳn đang có chuyện trong lòng, lần này tới đây muốn tìm con tâm sự, con bé trông thì có vẻ rất kiên cường, nhưng thật ra nó rất yếu ớt, từ bé tới giờ nó luôn được chiều chuộng, nếu có chuyện gì, cha lo nó không thể vượt qua được, tối nay con đến cố gắng an ủi nó!
- Cha, con biết mà!
Vu Tiểu Vũ khẽ gật đầu, đáp:
- Vừa rồi con cũng nhìn ra được, tối nay con sẽ nghĩ cách trò chuyện an ủi em ấy!
- Như vậy thì tốt rồi!
Bạch Cảnh Sùng khẽ thở dài, ông ta nhìn Vu Tiểu Vũ, nói:
- Từ trước tới giờ, cha biết là cha mắc nợ con rất nhiều, cha sẽ cố gắng bù đắp tổn thất của con, bất kể trước kia vì nguyên nhân gì cha đánh mất con, cha không thể nào tha thứ cho chính mình, cha luôn cho rằng cả đời này cha không còn cơ hội nữa, nhưng thật không ngờ trời cao đối đã với cha không tệ, đã đưa con về lại với cha. Tiểu Vũ, ta nhất định sẽ bù đắp những gì mình mắc nợ con!
Vu Tiểu Vũ lắc đầu, cười nói:
- Cha, chuyện đã qua rồi còn nhắc lại làm gì nữa, đúng như những gì cha vừa nói, chuyện quá khứ đều đã qua rồi, chúng ta nên nhìn về phía trước, hơn nữa, trước kia con còn nhỏ, có một số việc trong lòng con một mực không nghĩ ra, bây giờ con đã nghĩ thông suốt rồi, cái đó là cuộc sống, mỗi người sống trong xã hội này, không thể nào tất cả đều sung sướng được!
Bạch Cảnh Sùng nghe Vu Tiểu Vũ nói như vậy xong, ông ta cười cười với sự áy náy, cho tới bây giờ, Bạch Cảnh Sùng luôn cảm thấy áy náy với Vu Tiểu Vũ, ông ta luôn cho rằng là do mình không chăm sóc tốt cho Vu Tiểu Vũ, hiện giờ con của mình cuối cùng cũng trở về rồi, trong lòng Bạch Cảnh Sùng chỉ suy nghĩ xem làm thế nào để bù đắp lại lỗi lầm trước kia của mình. Bạch Tình Đình lái xe về tới biệt thự, lúc cô trở lại, Diệp Lăng Phi vẫn còn chưa về, chỉ có Chu Hân Mính và Chu Tiểu Linh hai người ngồi trong phòng khách, Diệp Mính Đình đang cười đùa trong ngực Chu Hân Mính.
Bạch Tình Đình chỉ chào một tiếng, sau đó về phòng ngủ, cất những tấm ảnh đó vào trong tủ của mình, sau khi kết hôn với Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình vẫn có bí mật của mình như trước, cô cũng tủ của riêng mình, theo cách nói của Bạch Tình Đình nói, đây là cho cả hai bên không gian riêng tư của mỗi người, không thể bởi vì hai người kết hôn mà lại không còn không gian riêng tư nữa. Diệp Lăng Phi cũng rất ủng hộ suy nghĩ đó của Bạch Tình Đình, bởi vậy, Bạch Tình Đình cũng có tủ của riêng mình. Bạch Tình Đình cất kỹ những tấm ảnh đó xong, sau đó mới chọn lễ phục cho dạ hội, muốn tham dự những buổi tiệc như thế này, nhất định phải mặc lễ phụ trang trọng. Bạch Tình Đình chọn một chiếc váy màu đen, cô cầm cái váy, đứng trước gương ngắm nghía ướm thử một hồi. Không biết lúc nào Chu Hân Mính đã đứng ở chỗ cửa phòng, nhẹ nhàng nói:
- Đẹp thật đấy, không biết lúc nào mình mới có thể khôi phục lại được vóc dáng như vậy, thật sự hâm mộ cậu đó!
Bạch Tình Đình quay người lại, thấy Chu Hân Mính đang đứng ở chỗ cửa phòng, Bạch Tình Đình cười nói:
- Cậu lại đang chế giễu mình đấy à, Hân Mính, bây giờ người phải hâm mộ là mình mới đúng, mình rất hâm mộ cậu đấy, mình thường hay nghĩ, nếu mình có thể giống nư cậu, buổi tối đang ngủ có khi còn cười tới tỉnh cả ngủ, có một cô con gái đáng yêu như vậy, cậu nhìn bụng mình xem, mãi mà vẫn vô dụng như vậy!
Bạch Tình Đình nói đến đây, tỏ ra rất bất đắc dĩ, lẩm bẩm trong miệng:
- Bây giờ mình đang nghĩ đủ mọi cách để cho mình mang thai đây!
Chu Hân Mính đã sớm nghĩ đến nếu cô nhắc chuyện này với Bạch Tình Đình nói thì Bạch Tình Đình sẽ phàn nàn không dứt mà, quả nhiên, lần này Bạch Tình Đình lại tiếp tục kêu ca chuyện này trước mặt Chu Hân Mính, Chu Hân Mính lo lắng nếu mình cứ nói chuyện này sẽ khiến cho Bạch Tình Đình cảm thấy mất hứng, cô liền nói sang chuyện khác:
- Buổi tối phải đi đâu à?
- Ừ, là một tiệc rượu, mình đang nghĩ xem nên mặc bộ nào thì đẹp hơn! Hân Mính, cậu tới đúng lúc lắm, giúp mình lựa chọn một chút đi, mình nên mặc bộ màu đen thì đẹp hơn hay là bộ váy trắng để lộ vai đẹp hơn?
Bạch Tình Đình lại lấy ra một chiếc váy màu trắng, cô ướm thử hai bộ trước mặt Chu Hân Mính, muốn nhờ Chu Hân Mính cho cô ý kiến, Chu Hân Mính đánh giá vài lần, sau đó nói:
- Theo mình thấy thì cậu mặc gì cũng đẹp, Tình Đình, vóc dáng của cậu không cần phải suy nghĩ mấy chuyện đó, muốn mặc cái gì thì cứ mặc thôi, hoàn toàn do cậu quyết định, mình không có ý kiến gì!
- Mình biết ngay là cậu sẽ nói như vậy mà!
Bạch Tình Đình dường như đã đoán được Chu Hân Mính sẽ nói như vậy, cô lấy bộ váy vai trần màu trắng, nói:
- Có lẽ nên mặc bộ này, mình thì mình thích màu trắng hơn!
- Ừm, vậy thì cứ chọn bộ đó đi!
Chu Hân Mính lập tức gật đầu, nói:
- Mình thấy bộ đó cũng không tệ!
Bạch Tình Đình cười cười với Chu Hân Mính, cô cởi quần áo trên người ra, chỉ mặc nội y, vừa mặc bộ váy dạ hội vừa trắng, vừa hỏi:
- Hân Mính, cậu thấy chị gái của mình thế nào?
Chu Hân Mính hơi sửng sốt, cô nhìn Bạch Tình Đình, nói với vẻ khó hiểu:
- Tình Đình, sao đang yên đang lành cậu lại hỏi đến chuyện này, mình và chị gái cậu cũng không tiếp xúc với nhau nhiều, mình không hiểu rõ về chị gái cậu lắm!
- Không có gì, mình chỉ buột miệng hỏi vậy thôi, trông bộ dáng của của cậu giống như là mình định làm gì không bằng!
Bạch Tình Đình nói,
- Mình chỉ buột miệng hỏi thôi, à, hôm nay ở quảng trường Hải Tinh mình gặp một tiểu cô nương tên là... là Vu Đình Đình, cô gái đó còn khá trẻ, lại ở biệt thự gần quảng trường Hải Tinh, cô ta nói là ở cùng với bạn, ngôi biệt thự đó hẳn là của bạn cô ta, không thể ngờ được tiểu cô nương đó có thể ở biệt thự ven bờ biển, sau này chúng ta cũng qua đó ở được không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.