Chu Ngọc Địch cười nói:
- Nói cũng đúng, chúng ta đang nói chuyện làm ăn, không phải là đang ngồi uống trà, chẳng ai biết sẽ xảy ra chuyện gì, xã hội này, có một số người chuyên lừa đảo hãm hại làm đủ chuyện xấu! Diệp Lăng Phi, không nói chuyện này nữa, chúng ta nên nói về vụ giao dịch của chúng ta đi thì hơn!
- Chủ đề đó đang nói hay mà, sao đột nhiên lại không nói chuyện đó nữa!
Diệp Lăng Phi ôm eo Thanh Nhi, tay của hắn đặt lên cánh tay bị thương còn chưa lành của Thanh Nhi, nhìn Chu Ngọc Địch, nói:
- Chu Ngọc Địch, trước khi chúng ta nói chuyện làm ăn thì phải nói về chuyện của tiểu nha đầu Thanh Nhi này đã, cô cũng thấy cánh tay của cô bé bị thương, với tư cách bà chủ của cô ấy, có phải là cô nên bồi thường một chút không?
Nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, Chu Ngọc Địch mới quay sang nhìn Thanh Nhi, từ lúc Thanh Nhi và Tử Nhi đi vào đây, Chu Ngọc Địch không hề để ý lắm đến hai người bọn họ, hiện giờ, Chu Ngọc Địch mới đánh giá Thanh Nhi một lần, rồi cô ta cười nhạt, nói:
- Đối với kẻ phản bội tôi, tôi chưa giết chết cô ta đã là ân huệ lớn nhất với cô ta rồi, còn nói gì đến chuyện bồi thường chứ!
Lúc Chu Ngọc Địch nói câu này, Diệp Lăng Phi có thể cảm nhận rõ thân thể Thanh Nhi mà mình đang ôm trong lòng khẽ run lên, đó là sự run rẩy vô thức, Diệp Lăng Phi khẽ siết chặt tay mình, Thanh Nhi cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525593/chuong-1535-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.