Dã Thú nghe thấy điện thoại vang lến tiếng cúp máy “tút tút”, hắn bật cười, nói:
- Xem ra tôi không làm gì được rồi, người này không chịu nói chuyện với tôi, Dã Lang, hay là cậu nói chuyện đi, những chuyện như vậy tôi không làm đâu!
Dã Lang lạnh nhạt nói:
- Cậu đã làm rất tốt rồi, tôi tin là Nagy đang cảm thấy không chắc chắn, đó là điểm rất quan trọng, nếu để hắn chủ động yêu cầu thì sẽ chỉ khiến chúng ta khó làm, bây giờ thì tốt rồi, Nagy lo lắng chúng ta sẽ dụ vào bẫy, sẽ không liên hệ với chúng ta một cách dễ dàng đâu!
- Cái gì mà bẫy hay không bẫy chứ, bây giờ tôi chỉ biết là đám lính đánh thuê đó đừng hòng còn sống mà rời thành phố Vọng Hải, tôi sẽ khiến bọn chúng không thể còn sống mà rời khỏi đây!
Dã Thú nói không hề cố kỵ mấy nhân viên cảnh sát đang đứng bên cạnh, hắn cứ nói như vậy, bị Dã Lang đẩy một cái, lúc này Dã Thú mới ý thức được điểm ấy, hắn lấy ra một điếu thuốc, nói với Dã Lang:
- Tôi đi hút điếu thuốc, lát nữa nếu tên khốn kiếp đó gọi điện thoại lại thì cậu cứ nghe máy là được rồi, vừa nãy thiếu chút nữa mình đã không kiềm được cơn giận, tôi không biết nếu còn tiếp tục như vậy nữa thì có phát điên với tên kia không, khốn kiếp, dám tính toán với lão đại à!
Dã Thú hùng hùng hổ hổ chửi mắng, tay cầm điếu thuốc đi ra chỗ khác. Dã Lang hiểu rất rõ tính tình của Dã Thú, Dã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525579/chuong-1528-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.