Trác Việt vừa nói ra câu này, chợt nghe thấy có tiếng cười khàn khàn của một phụ nữ, tiếng cười đó vừa cất lên khiến cho Trác Việt cực kỳ hoảng sợ, phải biết rằng Chu Ngọc Địch cũng nói giọng khàn khàn, lúc mới đầu anh ta còn tưởng là giọng nói của Chu Ngọc Địch, nhưng rất nhanh, Trác Việt đã nhìn thấy một người phụ nữ đứng ngoài cửa. Anh ta vừa nhìn thấy người phụ nữ đó thì thầm thở phào nhẹ nhõm, hóa ra là Chân Cơ, từ lần trước sau khi Chân Cơ bị thương, cô ta không xuất hiện ở thành phố Vọng Hải nữa, một vẫn ở bên ngoài dưỡng thương, lần này đột nhiên xuất hiện, khiến cho Trác Việt rất bất ngờ. Sau khi thấy người tới là Chân Cơ, Trác Việt lạnh nhạt nói:
- Là cô à, tôi còn tưởng rằng...!
- Anh tưởng là bà chủ hả?
Giọng nói của Chân Cơ truyền tới, cô cất bước đi vào trong phòng, cái váy ngắn sắp lộ cả mông của cô ta dường như chả thể che được cái gì cả, Chân Cơ trang vốn thích ăn mặc gợi cảm như vậy, chỉ có điều, đối với một người đã biết tường tận chân tơ kẽ tóc về Chân Cơ như Trác Việt mà nói, một người bị song tính luyến ái như Chân Cơ tốt nhất là không nên trêu vào, Chân Cơ ngoại trừ đặc điểm song tính luyến ái ra, còn có một điều quan trọng nhất đó là cô ta đã từng là một người đàn ông, trong lòng Trác Việt quả thật không thể tiếp nhận được một người như vậy, anh ta có thể thỏa thích triền miên với những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525563/chuong-1520-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.