Vương Trác vừa vung tay lên, chỉ thấy phía sau có bốn viên cảnh sát tiến đến, vẻ mặt bốn tên tràn đầy sự áy, đi đến trước mặt Chu La Quân, nói:
- Chu đại công tử, không còn cách nào cả, chúng tôi cũng chỉ phụng mệnh hành sự thôi, tôi nghĩ trong chuyện này có chút hiểu lầm, chờ sau khi đến cục cảnh sát, cục trưởng chúng tôi sẽ với tự mình giải thích với anh!
Chu La Quân nghe vậy thì sa sầm mặt, quát:
- Ta muốn xem ai dám bắt ta, các ngươi không xem đây là chỗ nào à, dấm chạy đến địa bàn của ta để bắt ta sao, lá gan của các ngươi lớn quá đấy nhì, chẳng lẽ các ngươi không cân nhắc hậu quả của việc mình làm sao?
Chu La Quân không nói mấy lời này còn đỡ, chờ hắn nói xong, chỉ nghe Vương Trác cười lạnh nói:
- Chu đại công tử, tôi đã bảo là còn chưa hiểu tình hình bây giờ mà, anh còn tưởng rằng mình có thể vô pháp vô thiên ở đây sao, anh có đi ra ngoài xem không, trời hôm nay sẽ phải thay đổi, không thể nào mịt mù sương khói mãi được, sẽ có lúc nhìn thấy mặt trời thôi, hiện giờ đã đến lúc đó rồi. Chu đại công tử, vừa rôi tôi lại thấy thêm một hành vi phạm tội khác của anh, anh đang uy hiếp cảnh sát, đây là tội lớn đó!
Vương Trác nói xong lại nhìn hướng cái kia bốn gã cảnh sát, trong miệng lạnh lùng nói:
- Tất cả chúng ta đều hiểu tình hình bây giờ như thế nào, nếu lúc này chúng ta không biểu hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525543/chuong-1510-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.