Chu La Quân nghẹn một bụng lửa giận, hắn không ngờ mình cũng có ngày bị bắt, tuy đó chỉ là giả thôi, nhưng trước kia Chu La Quân căn bản cũng không bao giờ trải qua những chuyện như vậy, diều làm cho hắn cảm thấy khó chịu hơn nữa là gã đàn ông còn hung hăng càn rỡ hơn gã lại có thể nghênh ngang rời khỏi trung tâm giải trí địa bàn của gã, như vậy thì sau này hắn còn mặt mũi thế nào mà lăn lộn nữa? Phải biết rằng ở Chương Châu hắn được mệnh danh là Tiểu Bá Vương, có người nào không biết, nhưng bây giờ danh xưng Tiểu Bá Vương đó lại trở thành trò cười, chẳng những hắn bị người ta uy hiếp, còn để kẻ đó nghênh ngang rời đi, Chu La Quân nuốt không trôi cục tức này. Chu La Quân vừa mới nói xong, trái lại khiến Chu Bội phải lên tiếng dạy bảo:
- Tiểu Quân, mày nói vậy là có ý gì, tao đã nói với con không biết bao nhiêu lần rồi, không nên làm chuyện càn quấy, vậy mà mày không nghe lời tao, sớm muộn gì cũng sẽ dẫn đến họa lớn thôi!
Liêu Hoa Thắng đang ngồi ở chỗ này, mặc dù quan hệ giữa Liêu Hoa Thắng và Chu Bội rất chặt chẽ, nhưng có một số việc không thể đưa lên trên mặt bàn được, nhất là những câu như thế này thì càng không thể để người khác nghe thấy. Chu Bội và Liêu Hoa Thắng cả hai đều ngầm hiểu lẫn nhau, bọn trong lòng bọn họ hiểu mọi chuyện như thế nào, nhất là Chu Bội, ông ta càng hiểu quan hệ giữa mình và Liêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525531/chuong-1504-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.