Chỉ có điều, Diệp Lăng Phi cũng không quan tâm đến những chuyện này, lão già này hỏi hắn cũng như không. Diệp Lăng Phi cho miếng điểm tâm lên miệng, nhai nhóp nhép, sau khi nuốt vào trong bukng, Diệp Lăng Phi mới lên tiếng:
- Chuyện bên đó tôi không rõ lắm, tôi không quản lý chuyện của công ty, tôi chỉ muốn làm tốt bổn phận của một người chồng là được rồi, à, xin lỗi, xin lỗi không tiếp chuyện ông được!
Diệp Lăng Phi thấy Trương Lộ Tuyết và Bạch Tình Đình đang nhìn sang chỗ hắn, hắn không tiếp tục nhiều chuyện với ông già đó nữa, sau khí nói một tiếng xin lỗi, Diệp Lăng Phi đi về phía Trương Lộ Tuyết và Bạch Tình Đình. Trương Lộ Tuyết cầm một ly rượu, chờ Diệp Lăng Phi đi tới, Trương Lộ Tuyết nháy mắt ra hiệu với Diệp Lăng Phi, thấp giọng nói:
- Ông xã, anh đừng nói quá nhiều với lão già đó, em cũng không biết Khả Nhạc làm ăn thế nào nữa mà lại thông báo cho ông ta đến đây. Để ngày mai đến công ty em sẽ nói với Khả Nhạc, thật là quá kỳ cục, đến chuyện em giao mà còn không làm xong!
- Ông ta là ai vậy?
Diệp Lăng Phi quay đầu lại, nhìn thoáng qua lão già đó, theo Diệp Lăng Phi thấy, lão già này không có chỗ nào cổ quái cả, không phải là một lão già biến thái, cũng không phải là một lão già yêu quái, không cần phải sợ hãi như vậy chứ. Trương Lộ Tuyết lạnh nhạt nói:
- Chỉ là một lão già cổ quái thôi, rất nhiều tật xấu, cho dù anh mời ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525422/chuong-1450-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.