Chương trước
Chương sau
Kỷ Tuyết khoát khoát tay, ý bảo không có chuyện gì, cô nôn một lúc rồi mới quay lại xe taxi. Lần này, Kỷ Tuyết không muốn đi khách sạn nữa quốc tế, cô bảo tài xế xe taxi đi đến quảng trường ven biển. Diệp Lăng Phi chiều ý Kỷ Tuyết, sau khi xe taxi tới quảng trường, Diệp Lăng Phi ôm Kỷ Tuyết xuống xe. Kỷ Tuyết bị gió biển thổi nên thanh tỉnh hơn rất nhiều, cô bắt đầu nổi tính trẻ con, muốn Diệp Lăng Phi cõng cô tản bộ trên bờ biển. Diệp Lăng Phi không thể làm gì được đành phải cười nói:
- Tiểu nha đầu, lần này chiều ý cháu là được!
Hắn ngồi xổm xuống, Kỷ Tuyết ghé vào lưng Diệp Lăng Phi, hai tay Diệp Lăng Phi nâng mông Kỷ Tuyết lên, cõng Kỷ Tuyết tản bộ dọc theo bờ biển. Cái cằm nhỏ của Kỷ Tuyết đặt trên vai Diệp Lăng Phi, nhiệt khí từ miệng cô thổi vào má Diệp Lăng Phi làm hắn thấy ngứa, Diệp Lăng Phi nói:
- Kỷ Tuyết, cháu đứng thế nữa, chẳng lẽ cháu không biết chú sợ ngứa hya sao?
- Cháu không biết mà!
Kỷ Tuyết nghe Diệp Lăng Phi nói hắn sợ ngứa, còn cố ý thổi thêm vào má Diệp Lăng Phi, tay phải Diệp Lăng Phi đang đặt trên mông Kỷ Tuyết liền bóp mạnh một cái, nói:
- Tiểu nha đầu, nếu như cháu không chịu nghe lời, chú sẽ dạy dỗ cháu một trân nên thân đấy!
Kỷ Tuyết bị đau, không dám xằng bậy nữa, cô nhẹ nhàng nói:
- Chú à, cháu rất thích để chú cõng cháu, chú nói xem rốt cuộc cháu bị làm sao vậy, sao lại cực kỳ mê luyến chú chứ, có phải là cháu bị hội chứng thích những người đàn ông lớn tuổi không?
- Chuyện này cũng thể, nếu không thì cháu giải thích thế nào về chuyện một tiểu nha đầu như cháu lại có cảm tình với một người đàn ông cứng tuổi như chú. Kỷ Tuyết, để chú giảng cho cháu nhé, phàm là những tiểu cô nương thích một người đàn ông đứng tuổi như chú đều có chứng thích những người đàn ông lớn tuổi, chờ sau khi cháu trưởng thành hẳn thì sẽ ổn thôi, tìm một người bạn trai mà mình thích, chung sống vui vẻ, sau đó kết hôn sinh con. Đó mới là cuộc sống của cháu trong tương lại, còn bây giờ, cháu đừng chơi bời lung tung nữa, không nên tin mấy cái câu chó má gì tuổi trẻ là có thể lãng phí, tại sao chúng ta lại muốn lãng phí tuổi trẻ chứ, cháu bảo có đúng không?
- Nói thì là như thế, nhưng mà trong lòng cháu hiểu rõ, cháu rất thích chú, cháu cảm thấy chú rất nam tính, nếu như chú muốn, chi bằng chúng ta lên giường…!
Kỷ Tuyết vừa mới nói mấy chữ này, Diệp Lăng Phi lập tức dừng lại, quay sang phía Kỷ Tuyết, nghiêm khắc nói:
- Kỷ Tuyết, cháu mới tí tuổi đầu sao lại nói những lời như vậy. Chú nói cho cháu biết, cháu chưa đủ mười tám tuổi thì đừng nghĩ đến những chuyện loạn thất bát tao như vậy. Còn sau khi đủ mười tám rồi thì tìm một chàng trai mà mình thích, yêu thương thật lòng, đừng nên nghĩ những chuyện nhảm nhí như vậy!
- Không đúng à, cháu cảm thấy mình cực kỳ thích chú!
Kỷ Tuyết chu miệng ra, lại hôn lên má Diệp Lăng Phi cái, cô ghé miệng anh đào tới sát tai Diệp Lăng Phi, thổi hơi. Diệp Lăng Phi bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
- Kỷ Tuyết, cháu còn chưa rõ rốt cuộc trong lòng cháu muốn cái gì. Thật ra thì, trong lòng cháu muốn có một gia đình hòa thuận, cháu muốn được người khác quan tâm. Chú hỏi cháu, có phải là cha mẹ cháu đã không còn quan tâm đến cháu rồi không?
Mỗi lần nhắc đến chuyện này, Kỷ Tuyết đều trầm mặc hồi lâu, lần này cũng là như vậy, khi Diệp Lăng Phi hỏi Kỷ Tuyết chuyện này, hồi lâu Kỷ Tuyết vẫn không lên tiếng, cuối cùng, Kỷ Tuyết chậm rãi nói:
- Cha của cháu đã kết hôn rồi, mẹ cháu thì đến Quảng Châu, nói ở đó có cơ hội phát triển. Bây giờ cháu ở một mình ở thành phố Vọng Hải, cháu ở nhờ nhà bà ngoại!
Diệp Lăng Phi nghe Kỷ Tuyết nói như vậy, hắn dừng bước, hỏi:
- Vậy cháu muốn ở chỗ chú à?
- Vâng!
Kỷ Tuyết đáp không chút do dự,
- Cháu muốn sống chung với chú, cháu có thể làm rất nhiều việc đó. Cháu có thể giúp chú quét dọn nhà cửa, nấu cơm, còn có thể trải giường chiếu cho chú, làm ấm chăn…!
Kỷ Tuyết nói đến đây, Diệp Lăng Phi bỗng nhiên bật cười, Kỷ Tuyết sửng sốt, hỏi:
- Chú à, cháu nói sai chỗ nào sao?
- Không phải, không phải thế!
Diệp Lăng Phi liên tục khoát tay, nói:
- Chú nghe cháu nói tới chuyện làm ấm chăn liền nhớ tới một cái hình ảnh rất buồn cười trên internet. Kỷ Tuyết, chú cảm thấy cháu rất hợp đó!
Kỷ Tuyết há miệng ra, cắn lên vai Diệp Lăng Phi một cái, Diệp Lăng Phi cười nói:
- Tiểu nha đầu, lại còn cắn chú nữa à, chẳng lẽ chú nói không đúng sao?
- Vốn là không đúng!
Kỷ Tuyết nói.
- Được rồi, không đúng, không đúng...!
Diệp Lăng Phi nói,
- Những chuyện mà cháu nói trong nhà chú đều có người làm cả rồi, nếu cháu muốn đến chỗ chú chỉ có một điều kiện, phải học tập cho tôi vào, tương lai khi gặp cháu chú sẽ thấy một cô gái xinh đẹp giỏi giang, chỉ cần như vậy là đủ rồi, những chuyện khác chú không cần!
- Cháu biết rồi!
Kỷ Tuyết đáp. Diệp Lăng Phi cõng Kỷ Tuyết lại đi tầm mười bước nữa, Kỷ Tuyết bỗng nhiên yêu cầu được xuống, sau đó, cô nói với Diệp Lăng Phi:
- Chú, cháu muốn đi tiểu, không cho chú nhìn lén, hứ!
Diệp Lăng Phi cười cười, từ lúc nào mình lại trở thành một tên chuyên đi nhìn lén rồi. Hắn chờ Kỷ Tuyết quay lại, trong lúc chờ, điện thoại của Diệp Lăng Phi đổ chuông, Diệp Lăng Phi lấy điện thoại ra xem, là Bạch Tình Đình gọi tới. Chắc hẳn là Bạch Tình Đình ở nhà lo lắng, muốn gọi điện thoại dặn dò Diệp Lăng Phi một chút. Diệp Lăng Phi nghe máy, trong điện thoại vang lên giọng nói của Bạch Tình Đình:
- Ông xã, anh uống ít thôi nhé, em lo anh và Dã Thú, Dã Lang uống nhiều rượu quá, rượu không tốt cho sức khỏe đâu, anh nên uống ít thôi!
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Bà xã, anh không uống rượu, anh đang ở bên ngoài, cũng sắp về rồi!
Diệp Lăng Phi nói xong lại nhìn thoáng qua Kỷ Tuyết đang tìm một vị trí kín đáo ở gần bờ biển, hắn quay mặt sang chỗ khác, nói:
- Bà xã, anh muốn đưa một cô gái về nhà!
Diệp Lăng Phi vừa nói ra câu này, chợt nghe thấy Bạch Tình Đình ở đầu dây bên kia "Ah" lên một tiếng, vốn đang nói chuyện bình thường, tiếng kêu của Bạch Tình Đình làm cho Diệp Lăng Phi giật bắn mình, Diệp Lăng Phi vội vàng hỏi:
- Bà xã, em làm sao vậy?
Đầu dây bên kia im lặng hồi lâu, một lúc sau mới nghe thấy Bạch Tình Đình chậm rãi hỏi:
- Ông xã, cô ấy là ai? Lý Khả Hân...?
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nhắc đến Lý Khả Hân là hắn biết ngay Bạch Tình Đình hiểu lầm, nhất định cô cho rằng Diệp Lăng Phi định dẫn mấy người Lý Khả Hân về nhà, hắn vội vàng giải thích:
- Bà xã, em hiểu lầm rồi, người mà anh muốn dẫn về là Kỷ Tuyết, là một cô bé rất đáng thương. À, Tiêu Tiếu cũng quen biết cô bé này đấy, nếu như Tiêu Tiếu ở nhà thì có thể bảo Tiêu Tiếu đến giải thích cho em môt chút, sau khi về nhà anh sẽ từ từ giải thích với em!
- Hai hôm nay Tiêu Tiếu đều ở chỗ Lộ Tuyết, ông xã, em có thời gian, anh cứ giải thích cho em biết đi!
Bạch Tình Đình tỏ vẻ mình có thời gian để mà nghe xem nguyên do đầu đuôi thế nào, Diệp Lăng Phi vốn không muốn giải thích qua điện thoại, nhưng hắn lại lo Bạch Tình Đình sẽ nghĩ lung tung, cân nhắc một lát, thôi thì cứ giải thích qua điện thoại cũng được. Diệp Lăng Phi nghĩ tới đây, hắn hắng giọng, kể lại chuyện của Kỷ Tuyết cho Bạch Tình Đình nghe, đặc biệt tập trung vào chuyện vừa rồi thiếu chút nữa Kỷ Tuyết bị người hạ dược, Bạch Tình Đình nghe xong, lập tức ưng thuận:
- Ông xã, em hiểu rồi, tất cả đều do em, em chưa hỏi rõ phải trái đúng sai đã nghĩ xấu cho ông xã. Thôi anh cứ để Kỷ Tuyết đến nhà chúng ta đi!
- Anh biết ngay bà xã em là người vợ xinh đẹp tốt bụng nhất trên đời mà, chờ khi nào về nhà anh nhất định sẽ thương yêu em!
Diệp Lăng Phi vừa nói ra những lời này, chợt nghe thấy đầu dây bên kia Bạch Tình Đình cầu xin tha thứ:
- Ông xã, mấy hôm nay bỏ qua cho em đi, em có kinh!
- Được rồi, lần này anh tha cho em!
Diệp Lăng Phi nói,
- Bây giờ anh sẽ đưa Kỷ Tuyết về nhà, em bảo Trương Vân thu dọn căn phòng trên tầng ba đi, ở ngay bên cạnh phòng Suzu Yamakawa và Minako cũng được, nói không chừng bọn họ có thể trở thành bạn tốt ấy chứ!
- Vâng, ông xã, bây giờ em sẽ đi chuẩn bị!
Lúc Bạch Tình Đình định dập máy, cô đột nhiên hỏi:
- Ông xã, anh thật sự sẽ không ra tay với cô bé đó chứ?
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Tình Đình, chẳng lẽ anh còn sức để mà ra tay với cô bé sao? Có một đại mỹ nữ như em ở bên cạnh, cả ngày anh chỉ nghĩ đến bà xã em, về phần những cô gái khác, ở trước mặt anh tất cả chỉ là không khí!
- Em biết ngay là anh sẽ nói mấy lời đường mật để dỗ em vui mà!
Bạch Tình Đình hờn dỗi nói:
- Hừ, em vừa nghĩ ra một cách giải quyết rất tốt, em phát hiện thấy ở trên mạng có bán đồ lót trinh tiết danh cho đàn ông, em đã đặt hàng rồi. Chờ sau khi có hàng, em sẽ dùng trên người anh, thử xem nó có tác dụng thật không!
- Cái gì, bà xã, em không đùa với anh đó chứ, những chuyện như vậy không thể lấy ra để đùa được...!
Diệp Lăng Phi còn chưa dứt lời, Bạch Tình Đình đã dập máy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.