Kỷ Tuyết khoát khoát tay, ý bảo không có chuyện gì, cô nôn một lúc rồi mới quay lại xe taxi. Lần này, Kỷ Tuyết không muốn đi khách sạn nữa quốc tế, cô bảo tài xế xe taxi đi đến quảng trường ven biển. Diệp Lăng Phi chiều ý Kỷ Tuyết, sau khi xe taxi tới quảng trường, Diệp Lăng Phi ôm Kỷ Tuyết xuống xe. Kỷ Tuyết bị gió biển thổi nên thanh tỉnh hơn rất nhiều, cô bắt đầu nổi tính trẻ con, muốn Diệp Lăng Phi cõng cô tản bộ trên bờ biển. Diệp Lăng Phi không thể làm gì được đành phải cười nói:
- Tiểu nha đầu, lần này chiều ý cháu là được!
Hắn ngồi xổm xuống, Kỷ Tuyết ghé vào lưng Diệp Lăng Phi, hai tay Diệp Lăng Phi nâng mông Kỷ Tuyết lên, cõng Kỷ Tuyết tản bộ dọc theo bờ biển. Cái cằm nhỏ của Kỷ Tuyết đặt trên vai Diệp Lăng Phi, nhiệt khí từ miệng cô thổi vào má Diệp Lăng Phi làm hắn thấy ngứa, Diệp Lăng Phi nói:
- Kỷ Tuyết, cháu đứng thế nữa, chẳng lẽ cháu không biết chú sợ ngứa hya sao?
- Cháu không biết mà!
Kỷ Tuyết nghe Diệp Lăng Phi nói hắn sợ ngứa, còn cố ý thổi thêm vào má Diệp Lăng Phi, tay phải Diệp Lăng Phi đang đặt trên mông Kỷ Tuyết liền bóp mạnh một cái, nói:
- Tiểu nha đầu, nếu như cháu không chịu nghe lời, chú sẽ dạy dỗ cháu một trân nên thân đấy!
Kỷ Tuyết bị đau, không dám xằng bậy nữa, cô nhẹ nhàng nói:
- Chú à, cháu rất thích để chú cõng cháu, chú nói xem rốt cuộc cháu bị làm sao vậy, sao lại cực kỳ mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525402/chuong-1440-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.