- Hiểu Lộ, thành thật xin lỗi em, anh có chuyện quan trọng muốn tìm em, nếu không thì đã không gọi điện cho em vào giờ này!
Bạch Tình Đình đứng ngay bên cạnh, Diệp Lăng Phi nói chuyện điện thoại với Bành Hiểu Lộ không dám tỏ vẻ quá thân mật. Bạch Tình Đình đang nhìn chằm chằm Diệp Lăng Phi, mặc dù Bạch Tình Đình từng cho phép Diệp Lăng Phi đi lại với Bành Hiểu Lộ, nhưng Diệp Lăng Phi vẫn cảm thấy không yên tâm lắm, hắn có không ít người phụ nữ khác, ai biết bao nhiêu người là đạt đến giới hạn của Bạch Tình Đình, cách tốt nhất là giấu diếm không nói cho Bạch Tình Đình biết. Có điều, sớm muộn gì cũng phải nói, chỉ là theo Diệp Lăng Phi thấy, thời cơ vẫn còn chưa chín muồi. Trong điện thoại vang lên giọng hờn dỗi của Bành Hiểu Lộ:
- Em biết ngay là nếu không có chuyện gì thì anh sẽ không tìm em mà. Diệp Lăng Phi, anh nói đi, rốt cuộc là có chuyện gì?
- Hiểu Lộ, em thấy tay Tưởng Á Đông là người như thế nào?
Diệp Lăng Phi vừa hỏi câu này, chợt nghe đến thấy Bành Hiểu Lộ ở đầu dây bên kia tỏ vẻ không vui, nói:
- Diệp Lăng Phi, anh hỏi như vậy rốt cuộc là có ý gì, sao đột nhiên lại hỏi đến Tưởng Á Đông, chẳng lẽ anh muốn biết tâm ý của em sao?
- Không phải, không phải vậy, Hiểu Lộ, em đừng tức giận, nghe anh giải thích hết đã!
Diệp Lăng Phi nào có ngờ mình chỉ hỏi một câu mà đã chọc cho Bành Hiểu Lộ mất hứng như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525384/chuong-1431-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.