- Diệp đại ca, rốt cuộc anh có chuyện gì, sao anh nói chuyện với em cũng ấp a ấp úng vậy?
Tiêu Vũ Văn nói,
- Em cảm thấy vừa rồi anh có chuyện muốn nói với em, nhưng anh lại không nói gì cả, rốt cuộc là chuyện gì?
- Vũ Văn, quả thật anh có chút chuyện, nhưng mà anh lo mình lại quấy rầy em. Chẳng phải em đang ở cùng với bạn trai em sao, anh không làm phiền hai người, chờ khi nào em có thời gian thì anh sẽ nói chuyện với em!
Diệp Lăng Phi vừa mới nói xong mấy lời này, chợt nghe thấy trong điện thoại vang lên tiếng cười của Tiêu Vũ Văn, sau đó Tiêu Vũ Văn hỏi:
- Diệp đại ca, có phải là anh đang ghen không?
- Chuyện này... nói thật nhé, quả là anh hơn ghen một chút, đàn ông đều ích kỷ như vậy đấy, không cam lòng nhường người phụ nữ của mình cho người khác, dù cho anh biết anh làm như vậy là quá ích kỷ, mình không nên làm thế, nhưng anh vẫn có ý nghĩ như vậy. Nhưng đó là suy nghĩ chung của đàn ông, ước gì toàn bộ phụ nữ trên thế giới này đều là của mình
- Ha ha!
Tiêu Vũ Văn cất lên một tràng cười lảnh lót như chuông bạc, tiếng cười của cô khiến cho Diệp Lăng Phi ở đầu dây bên kia cảm thấy khó hiểu, hắn không nghĩ ra rốt cuộc thì tiểu nha đầu Tiêu Vũ Văn này cười cái gì, chẳng lẽ là cười mình đã cứng tuổi như vậy rồi mà trong đầu vẫn còn tơ tưởng đến Tiêu Vũ Văn? Diệp Lăng Phi không nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525382/chuong-1430-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.