Hội sở giải trí Đại Phú Quý không hề giống như những gì mà người bên ngoài tưởng tượng, trang hoàng như hoàng cung, chỉ có thể nói là xa hoa hơn bình thường. Hội sở giải trí Đại Phú Quý thực hiện quy chế hội viên, chỉ có người được mời mới có thể trở thành hội viên. Khi bốn người Diệp Lăng Phi đến khu A, Mộ Văn tìm một chỗ ngồi, sau khi ngồi xuống, cô ta đánh giá tình hình xung quanh rồi nói:
- Tôi còn tưởng trong này xa xỉ thế nào, theo tôi thấy thì nó chẳng khác gì những chỗ giải trí khác cả, không có gì quá đặc biệt!
Diệp Lăng Phi ngồi xuống bên cạnh Mộ Văn, hắn nghe Mộ Văn nói như vậy thì nhẹ nhàng đáp:
- Chẳng lẽ cô không để ý thấy những người là hội viên ở đây đều là người ít nhiều có thân phân sao?
Mộ Văn gác chân lên, nói:
- Nói thật là tôi không để ý đến chuyện đí, tôi không có hứng thú với mấy người đó!
Mộ Văn vừa nói vừa liếc mắt nhìn nhân viên pha chế rượu (bartender) ở chỗ quầy bar, cô ta hạ giọng nói:
- Anh chàng kia có vẻ không tệ lắm, Diệp Lăng Phi, tôi muốn qua bên đó tán tỉnh anh chàng đẹp trai kia, nếu như anh ghen thì có thể bảo tôi ở lại với anh!
- Xin mời cứ tự nhiên!
Diệp Lăng Phi khoát tay với Mộ Văn, nói:
- Tôi không có quyền yêu cầu cô không thể làm gì, huống chi, giữa hai chúng ta không có quá nhiều quan hệ, cô muốn tán tỉnh ai, đó là quyền lợi của cô!
Mộ Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525375/chuong-1427-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.