- Đây quả thật là một vấn đề rất nghiêm trọng!
Trương Lộ Tuyết cũng gật đầu, nói:
- Tạm thời trong thời kỳ phi thường thế này đừng để xảy ra điều tiếng gì. Tình Đình, theo mình thì cậu nên nới với bác Bạch, bảo bác ấy chờ một chút, chờ sau khi chuyện này qua đi, sẽ lại nghĩ cách giúp.....!
Trương Lộ Tuyết vốn định nói "em trai", nhưng lời đã ra đến bên miệng, chợt nhớ ra Bạch Tình Đình còn đang phiền não về chuyện của Thái Hạo, Trương Lộ Tuyết liền ngừng lại, sửa lời:
- Tóm lại, mình cho rằng lúc này chúng ta nên cố gắng giữ bình tĩnh, không để xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì là tốt nhất. Không ai có thể đảm bảo trong tập đoàn không có người tiết lộ việc này với giới truyền thông, cái đám phóng viên của các hãng truyền thông đó chỉ mong sao có những tin tức giật gân như vậy để đưa lên trang nhất!
Bạch Tình Đình nghe Trương Lộ Tuyết nói như vậy xong tâm tình cô có vẻ ổn định hơn, bây giờ không phải là lúc thích hợp để cứu Thái Hạo ra, mình có thể nói với cha mình một tiếng, không để cho cha phải sốt ruột, chờ chuyện này lắng xuống, sẽ nghĩ xem làm cách nào để cứu Thái Hạo. Bây giờ Bạch Tình Đình muốn cho mình một thời gian để thích ứng, vừa nghĩ đến chuyện không phải suy tính xem cứu Thái Hạo thế nào, tâm tình Bạch Tình Đình tốt hẳn lên, về phần chuyện công trình xây dựng ở Long Sơn, Bạch Tình Đình trái lại không phiền não như chuyện của Thái Hạo. Chuyện vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1525326/chuong-1402-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.